Bên ngoài cung An Khánh, trúc xanh mọc um tùm. Đang độ hè, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng ve kêu râm ran trong rừng. Dung Dịch thân hình cao ráo như ngọc, xuyên qua những đống cỏ khô, bia bắn trong sân, theo Hứa Vân Thanh đi vào trong cung An Khánh.
Tướng quân đang thay y phục trong nội điện, bảo Hứa Vân Thanh và Dung Dịch chờ ở ngoài điện trước. Tướng quân không thích người hầu hạ, lúc này trong điện không một bóng người, chỉ có hai người họ đứng cùng một chỗ. Hứa Vân Thanh khẽ nghiêng đầu, là có thể nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Dung Dịch.
Lần này Dung Dịch ăn mặc cực kỳ trang trọng. Bộ thường phục hoàng tử màu xanh đen điểm xuyết đầy những hoa văn thêu chỉ vàng sẫm, đai lưng màu đen huyền siết lấy vòng eo thon chắc, ngọc bội treo trên đai lưng rủ xuống những tua rua khẽ lay động theo nhịp thở, mỗi một nếp gấp đều thấm đẫm vẻ tự phụ độc nhất của hoàng gia.
Có lẽ vì gần đây đã chịu đủ sự rèn luyện, vẻ vội vàng và non nớt vốn có trên người Dung Dịch đã phai đi, trở nên trầm ổn hơn. Giữa hai hàng lông mày thỉnh thoảng lại toát ra vẻ uy nghiêm khiến người xung quanh không nhịn được phải lùi bước.
Nhưng người hiểu rõ hắn như Hứa Vân Thanh lại có thể nhìn ra được tâm trạng thật sự của Dung Dịch lúc này.
Vẻ mặt Dung Dịch trống rỗng, cả người căng cứng, cứng đờ đến mức sắp biến thành một cây trúc xanh ngoài cửa sổ.
Đáng yêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT