Vào một buổi chiều bình thường nào đó, Hứa Vân Thanh đang ở trong An Khánh Cung bắt mạch cho tướng quân.
Lão hoàng đế hôm nay cũng có mặt. Gần đây tâm trạng của lão dường như đặc biệt tốt, ngay cả số lần đến An Khánh Cung cũng thường xuyên hơn. Mỗi lần Hứa Vân Thanh bắt mạch cho tướng quân đều có thể gặp lão hoàng đế. Lão cùng tướng quân ngồi trên giường nệm ở ngoại điện, thường xuyên trêu đùa nói chuyện với tướng quân, đôi mắt đầy vẻ uy nghiêm nay lại lim dim đầy hài lòng, dường như chỉ cần nghe được vài câu đáp lời qua loa của tướng quân cũng đủ khiến lão vui vẻ.
Hứa Vân Thanh khám mạch xong, thuần thục thu dọn dụng cụ vào hòm thuốc.
Lão hoàng đế đúng lúc này lên tiếng: “Trông ngươi tuổi còn trẻ, ngẩng đầu lên, để trẫm nhìn xem. Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi?”
Ý thức được lão hoàng đế đang gọi mình, Hứa Vân Thanh cứng cả người, vội vàng đáp: “Bẩm bệ hạ, đợi đến đầu xuân sang năm, thần sẽ tròn hai mươi tuổi.”
Hứa Vân Thanh bẩm báo tuổi thật của thân thể này.
Lão hoàng đế gật gật đầu, hôm nay không biết lão uống nhầm thuốc gì. Trước mặt Hứa Vân Thanh, lão tỏ ra như một trưởng bối hiền từ, nói chuyện cũng ra vẻ tính toán giúp y: “Nghe nói trong nhà ngươi không có trưởng bối chủ sự. Đợi năm sau đầu xuân, trẫm có thể ban ân, làm lễ cập quan cho ngươi, thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play