Sau bao ngày kéo dài, lão hoàng đế cuối cùng cũng đưa ra quyết định.
Dung Dịch bôn ba bên ngoài mấy ngày liền bị triệu gấp vào cung. Chỉ mới qua vài ngày, lão hoàng đế trông già đi rất nhiều.
“Trẫm đã phế Dung Tuyên.” Trong đôi mắt sâu thẳm của hoàng đế mang theo vẻ tiếc nuối nhàn nhạt, “Đứa nhỏ Tuyên nhi này bản tính không xấu, chỉ tiếc bị người nhà liên lụy, trẫm không giận cá chém thớt với nó.”
Năm đó khi tộc Bách Lý mượn danh Thái tử để bắt nạt dân lành, Dung Tuyên cũng chẳng thấy đứng ra nói một lời. Rất nhiều chuyện dù hắn không trực tiếp ra mặt làm, nhưng lại hưởng thụ lợi ích mà những kẻ đó mang lại.
Dung Dịch cười lạnh một tiếng.
Lão hoàng đế nhìn người con trai cả đang đứng trước mặt, giọng điệu thế mà lại mang theo chút mong đợi: “Bao nhiêu năm nay trẫm vẫn luôn nhìn thấy, biết ngươi hy vọng, trông đợi chuyện này có thể thành. Giờ đây, chúng ta rốt cuộc đã thành công. Trẫm không chỉ xử lý nhà Bách Lý, còn phế Dung Tuyên, giáng hắn làm thứ dân, ngươi cuối cùng đã vừa lòng chưa?”
Dung Dịch không trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play