Trong phòng họp, mọi người đã tới đông đủ, chỉ có Triệu Hiểu Bân là thong thả tới muộn. Hứa Tinh Kiều trong bụng hiểu rõ, đây gọi là “lãnh đạo lên sàn”. Bắt người khác phải đợi mình, cũng là một kiểu thể hiện năng lực và quyền lực. Không riêng gì anh, mọi người trong phòng cũng đều biết rõ điều này, nên chỉ có thể đến sớm hơn Triệu Hiểu Bân, tuyệt đối không ai dám tới muộn hơn. Nếu ai to gan mà tới sau ông ta, thì chỉ có hai trường hợp: một là chức cao hơn ổng, hai là… chuẩn bị bị công ty đá khỏi cửa vì “chân trái bước vào không đúng lúc”.
Triệu Hiểu Bân vừa tới đã thản nhiên ngồi xuống, rồi mọi người mới dám ngồi. Ông ta bắt đầu mở lời:
- “Hôm nay gọi mọi người tới chủ yếu là để truyền đạt kết quả cuộc họp huấn luyện nghệ sĩ từ cấp trên. Biết ai cũng bận nên tôi nói ngắn gọn thôi…”
Ngắn gọn kiểu gì mà nói ròng rã nửa tiếng đồng hồ. Đến lúc ông ta liếc đồng hồ nhớ ra còn phải đãi cơm Vương Phúc Hải, mới chịu kết lại:
- “Lúc nào có thời gian, nhớ tổ chức huấn luyện diễn xuất và vũ đạo cho các nghệ sĩ tiềm năng. Các quản lý nhớ lập danh sách rồi nộp lên, để chúng tôi chọn lọc. Mọi người tranh thủ đi nhé.”
Nói xong, Triệu Hiểu Bân đứng lên. Ông ta không đi, mọi người cũng không dám nhúc nhích. Mắt ông ta sáng rực quét một vòng rồi dừng lại ở Phương Mạn, sau đó lại liếc mọi người, giọng lạnh tanh:
- “Chúng ta là công ty giải trí thời thượng, nhưng nhớ cho kỹ, chúng ta không phải nghệ sĩ, mà là quản lý. Đã là nhân viên công ty thì tôi mong các bạn ăn mặc đừng quá lòe loẹt chói chang.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT