Tối nay có khối người thức trắng không ngủ được, Vương Phúc Hải chính là một trong số đó. Ông ta nhìn từng dòng hot search nhảy vọt lên, hãi đến muốn tắt thở. Cảnh sát phá ổ đĩa đồi trụy, quán trà Ngọc Nghe Trà nổi tiếng hóa ra lại là tụ điểm ăn chơi. Uống trà hoa bây giờ không chỉ là uống trà, có khi còn được “giao cơm tận nơi”. Không chỉ trà sữa giao tận nhà, giờ tới trà hoa cũng "kèm cơm" luôn cơ đấy...
Vương Phúc Hải mồ hôi túa ra từ trán, cổ đến lưng, người ướt như vừa tắm mưa. Điện thoại reo inh ỏi, hết cuộc này đến cuộc khác, toàn là bạn bè gọi tới. Ông sợ đến run cầm cập. Đứa nào cũng gọi kể lể chuyện tối nay, nói rằng có phóng viên gọi đến đòi tiền chuộc. Xe của họ bị chụp lại biển số. Biển số mà quy đổi ký tự và con số cả dấu chấm ở giữa thì tính ra tám ký hiệu tất cả. Một ký hiệu đòi đúng một 10 vạn tiền chuộc. Không trả thì gửi bằng chứng cho công an, mời các ông về uống cà phê nóng kèm lệnh bắt khẩn cấp.
Mà không phải chỉ một phóng viên chụp được đâu, ai chụp được cũng rục rịch ra giá, một cái tám mươi vạn, hai cái một trăm sáu… Má ơi, đúng là chảy máu thật rồi. Nhìn mấy đứa bạn thi nhau rút ví nộp mạng, Vương Phúc Hải càng hoảng hốt hơn. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Không biết mình có bị chụp không? Hay là có rồi mà tụi nó không định đòi tiền mình, mà định đăng luôn cho thiên hạ biết chơi?!
Ông không biết. Mà càng không biết thì càng lo. Nhắm mắt cũng không ngủ nổi, có ngủ được tí thì trong mơ toàn nghe tiếng còi cảnh sát, với tiếng mấy phóng viên la làng: “Đứng lại! Anh đã bị bắt vì... uống trà!”. Bao nhiêu năm lăn lê bò lết trong giới giải trí, cuối cùng cũng có tiền có quyền, vậy mà giờ có nguy cơ bị túm gáy đi tù, công toi hết!
Cứ thế mà sợ run từng cơn, mộng mị không ngừng. Đến gần sáng, Vương Phúc Hải giật mình tỉnh dậy, hình như vừa nghe tiếng còi cảnh sát. Ông hoảng loạn bật dậy khỏi giường, mới phát hiện là điện thoại reo. Số gọi đến là số quốc tế lạ hoắc, không cần nói cũng biết 90% là lừa đảo. Người bình thường thấy là dập ngay. Vương Phúc Hải cũng định vậy, nhưng đúng lúc tay định từ chối thì linh cảm rợn người khiến anh giật mình và... bắt máy.
Đầu dây bên kia vang lên một giọng méo mó do biến âm, thân mật chào hỏi:
- “Đạo diễn Vương à, tối qua nhiều chuyện xảy ra như vậy, tôi đoán anh chắc cần nghỉ ngơi nên không dám làm phiền. Giờ này anh ngủ ngon không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT