Hứa Tinh Kiều trước mặt có đồ ăn ngon và ly rượu vang đỏ nhưng anh đều không động tới. Anh nhìn Văn Lạc Châu rồi nói: “Văn tổng, anh đừng trêu chọc tôi nữa. Hiện tại tôi đang đau đầu vì chuyện này đây.”
Văn Lạc Châu cười nói: “Đau đầu mới là bình thường. Nếu không đau đầu thì tôi phải nghi ngờ cậu là thần tiên rồi. Chuyện gì rơi lên đầu cậu mà cậu cũng có thể giải quyết êm đẹp thế chứ.”
Hứa Tinh Kiều cười khổ: “Làm gì có chuyện đó. Tôi chỉ là một người đại diện bé nhỏ thôi mà.”
Văn Lạc Châu lắc đầu: “Cậu là một người đại diện không tồi đâu. Từ 'bé nhỏ' này dùng không hợp chút nào. Ân Văn Hiên và Triệu Hiểu Bân đào cái hố to như vậy để chôn cậu, nếu cậu thật sự chỉ là một người đại diện bé nhỏ thì họ đã không mất công như thế rồi. Giờ cậu muốn nhảy khỏi cái hố đó cũng khó đấy, đúng không?”
Hứa Tinh Kiều bất đắc dĩ lắc đầu. Trên mặt anh lộ rõ vẻ chán nản, cảm thán: “Văn tổng, anh đừng trêu tôi nữa. Cùng một công ty mà tôi tự nhận mình luôn cố gắng làm tốt công việc, không hề cản đường ai, vậy mà vẫn bị coi là chướng ngại vật. Tôi thật sự chỉ muốn làm việc đàng hoàng thôi.”
Văn Lạc Châu nghe vậy, trong lòng thầm nghĩ: 'Cậu không cản đường ai nhưng lại khiến người ta tức ói máu. Ân Văn Hiên bị cậu làm cho bẽ mặt rồi, cả công ty đều biết chuyện đó. Anh ta mất hết mặt mũi, không trả đũa mới là lạ!'
Nhưng ngoài mặt, Văn Lạc Châu vẫn nở nụ cười thân thiện: “Tôi đâu có trêu cậu. Không phải tôi đang đến đây để giúp cậu giải quyết rắc rối sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT