Lúc Diệu Diệu được Đoạn Tri Ảnh đưa đến phim trường, cảnh tượng nó chứng kiến là một sự hỗn loạn có trật tự —
Đủ loại dây cáp, đường ray với chất lượng khác nhau được trải đầy trên mặt đất, những tấm kính hắt sáng lớn nhỏ và các thiết bị máy móc màu đen được người ta hoặc đẩy hoặc khiêng di chuyển qua lại.
Bóng người qua lại, toàn cảnh đều vội vã. Người mặc đồ lao động màu xám xịt, vừa nhìn là biết người phụ trách của đoàn phim; còn những người quần áo sặc sỡ, màu sắc tươi tắn, phần lớn trang điểm tinh xảo, vừa nhìn là biết diễn viên.
Trong số đó, Diệu Diệu liếc mắt một cái liền thấy Lê Đại mặc chiếc sườn xám thêu hoa mẫu đơn màu hồng phấn. Tóc bà búi cao cài trâm bạc đính ngọc trai, thướt tha đứng giữa làn gió nhẹ của khu vườn lâm viên kiểu Tô Châu, bất chợt hòa mình vào một nét đẹp tươi tắn giữa khung cảnh dân quốc.
“Meo ”
Diệu Diệu há miệng kêu to, chú mèo con đã bỏ đi được một chút vẻ non nớt, giọng cũng có lực hơn, rất nhanh, Lê Đại ở phía bên kia đã nghe thấy tiếng kêu của nó, quay đầu nhìn lại.
Ngũ quan vốn đã kinh diễm nay lại bừng sáng vì nụ cười, giống như đóa hoa mới nở vào lúc đông tàn xuân đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play