Edit Ngọc Trúc
Khách nhân thấy vậy thì hiểu ngay, trưa hôm ấy liền ở lại phía sau thương đội thu xếp đồ đạc, lui về phòng mang theo lương khô, trực tiếp đi về phía Bồng Định huyện.
Từ Ấp Lai thành đến Bồng Định huyện cũng không xa, hai nơi nối liền qua rừng. Nhưng nếu chỉ dựa vào hai chân mà đi thì vẫn còn khá xa, lúc thương đội đến nơi, trời đã tối sầm.
Đại đa số người trong thương đội từng đến huyện thành nhỏ này nên cũng có chút ấn tượng. Nhưng khi hôm nay quay lại, ai nấy đều đứng sững tại chỗ. Mới chỉ một hai năm không ghé qua, mà bộ dáng huyện thành đã thay đổi rất nhiều — không nói đến dãy cửa hàng mặt tiền thẳng tắp chỉnh tề, chỉ riêng nền đá xanh phía dưới cũng đã sạch sẽ gấp bội.
Thương đội do dự một chút, rồi theo ký ức tìm đến khách xá lớn nhất trong thành để nghỉ chân. Khách xá ấy trông không khác nhiều so với trước, chỉ là sạch sẽ ngăn nắp hơn hẳn. Ngoài sân còn đặt một cái lu nước to, nghe chưởng quầy nói là để phòng cháy chữa cháy, do các vị lão gia trong huyện yêu cầu mỗi nhà khách xá đều phải chuẩn bị.
Người trong thương đội phát hiện, không chỉ cách bài trí trong tiệm thay đổi, mà thái độ của chưởng quầy cũng có phần khác lạ. Từ trên xuống dưới đều nhiệt tình, lễ độ, giá ăn ngủ cũng rất phải chăng — chẳng giống những khách xá từng gặp trước kia, thứ gì cũng cố tình tính tiền thêm. Những kinh nghiệm trên đường giúp bọn họ tránh không ít cái bẫy lớn nhỏ.
Trong lúc trò chuyện cùng chưởng quầy, có người tò mò hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT