“Thật đó, tính nhịp nhàng của cơ thể không giống như từng gặp trước đây, không biết có phải là cấp 2 hay không, nhưng khả năng này là lớn nhất!”

Tôn Thuỵ Tinh cũng nuốt nước bọt.

Lý Đại Long thấy cảnh tượng trước mặt, trong lòng khó tránh hơi bi quan.

“Vậy chúng ta phải làm sao?”

“Chờ.”

“Chờ cái gì?”

Tôn Thuỵ Tinh liếc nhìn Lý Đại Long thấp thỏm không yên, ông ta lên tiếng giải thích: “Đừng quên, người anh em Văn Vũ còn trong trấn CH. Cậu ta sớm muộn cũng ra ngoài, cậu nói xem cậu ta đi đường nào?”

Lý Đại Long suy nghĩ một hồi, do dự rồi lên tiếng: “9 con, người anh em Văn Vũ cũng không dễ đối phó?”

“Vậy, còn có thể làm gì đây? Chúng ta đành cầu nguyện thôi. Người anh em Văn Vũ có thể đối phó với tên zombie cấp 2 này, nếu không, chúng ta chỉ có thể đi từng bước một mà thôi!”

2 người rơi vào im lặng.

Chưa qua một lúc, bóng dáng của một người một chó xuất hiện trong tầm mắt của cả 2.

“Tới rồi.”

Lý Đại Long thấp giọng nói một câu.

Tôn Thuỵ Tinh thấy bóng dáng của Văn Vũ, trực tiếp cầm đao thép và khiên gỗ đi xuống lầu.

“Anh Tôn, anh làm gì vậy?”

Lý Đại Long nghi ngờ hỏi.

Tôn Thuỵ Tinh không quay đầu, trực tiếp đáp lại: “Giúp, có thể chia sẻ một chút, áp lực của người anh em Văn Vũ cũng bớt đi một phần.”

Lý Đại Long nghe Tôn Thuỵ Tinh nói vậy thì trực tiếp cúi đầu.

“Ha ha, tôi không đi nữa, tôi cũng không giúp được gì!”

Xét riêng về thể chất cơ thể, Lý Đại Long thậm chí còn phải trên Tôn Thuỵ Tinh.

Đáng tiếc, người với người quả thật không giống nhau!

“Tuỳ cậu thôi.”

Cuộc chiến bỗng chốc nổ ra.

Con người và zombie, là kẻ thù tự nhiên, cơ bản không tồn tại bất cứ khả năng giao tiếp nào!

Đối mặt với 9 tên zombie đang khởi động, Độc nhãn nhào lên trước.

Nhưng mục tiêu của đám zombie cấp 2 này là Văn Vũ.

Tình hình cùng cấp bậc, hơn nữa thể chất cơ thể tương đương không lớn, Độc nhãn chặn được 2 tên zombie. Còn lại 7 tên xông lên, hoặc là bắt hoặc là cắn Văn Vũ, tấn công trong chớp mắt!

Sự cay độc hiện lên trong mắt của Văn Vũ, bây giờ chính là lúc tàn nhẫn, Văn Vũ không chỉ tàn nhẫn với người khác mà cũng tàn nhẫn với bản thân!

Tên zombie đầu tiên tiếp xúc không hề làm Văn Vũ bị thương, trực tiếp bị cậu chém đầu, còn tên zombie thứ hai bị Văn Vũ đá văng lên không trung.

Sau đó, Văn Vũ né được 5 đòn tấn công, còn lại 4 đường trực tiếp rơi lên người của Văn Vũ!

Bộ quần áo bảo hộ cấp E không thể chống lại sức mạnh lớn như vậy, trực tiếp trở thành trang phục của người ăn xin, may mắn là dưới ý thức chiến đấu của Văn Vũ, vốn không gây ra tổn thương cho cậu.

Như vậy là đủ rồi!

Trực tiếp đâm thẳng đao thép vào miệng tên zombie phía trước, sau đó xoay người, đầu của tên zombie trực tiếp nổ tung, tay trái dùng sức nhéo mạnh đầu của tên zombie ở bên trái, dùng sức đè lên thắt lưng, trực tiếp ném sang cho Độc nhãn. Độc nhãn trực tiếp mở miệng cắn đầu tên zombie, đồng thời cơ thể của Độc nhãn đột ngột chịu một vết xước từ tên zombie bên cạnh.

Trong nháy mắt, Độc nhãn bị thương nhẹ, mức độ Văn Vũ bị thương trung bình, 9 tên zombie cấp 2 còn lại 6 tên.

Không đúng, là 5 tên, vì chớp mắt thì Độc nhãn đã giẫm đạp một tên zombie dưới chân, móng vuốt sắc nhọn trực tiếp đập vào đầu con zombie.

Sau đó, cuộc đối đầu thứ hai bắt đầu ngay lập tức!

Đao thép trong tay Văn Vũ vẫn chưa kịp rút về thì bị một tên zombie cắn trúng cổ tay, sức mạnh khổng lồ thậm chí còn cắn nát xương của Văn Vũ.

Văn Vũ kịp thời bỏ đi đao thép, trực tiếp kéo tên zombie ôm vào lòng, mặc kệ máu thịt xé rách trên tay, cậu dùng sức vặn đầu tên zombie này, sau đó ra sức lao về phía trước.

Phía sau, răng của một tên zombie cấp 2 cắn vào khoảng không, nhưng đòn tấn công của tên còn lại đạt hiệu quả, móng vuốt bấu vào đùi của Văn Vũ, cơ bắp bên trong thậm chí lộ ra.

Ném tên zombie đã chết sang một bên, chân còn lại của Văn Vũ giãy ra, trực tiếp dựa vào người của Độc nhãn cách đó không xa.

Độc nhãn đã giải quyết xong trận chiến.

Sự thật chứng minh, zombie cấp 2 nếu là một chọi một thì thật sự không cách nào so được với Độc nhãn!

Độc nhãn đầy máu me quay đầu, mắt hung tợn nhìn 3 tên zombie cấp 2 còn lại.

Sau đó, cuộc đối đầu thứ 2 bắt đầu, đây cũng là cuộc đối đầu quyết định trận chiến.

Độc nhãn trực tiếp xông vào 3 tên zombie, chỉ một miệng đã cắt đứt đầu của một tên zombie.

2 tên zombie còn lại muốn tiếp tục lao vào nhưng bị Độc nhãn trực tiếp chặn lại.

Chỉ sau vài giây, cuộc chiến kết thúc!

Người chiến thắng là Văn Vũ và Độc nhãn!

Chính ngay lúc này, Tôn Thuỵ Tinh mới thong dong đến muộn!

“Trước tiên ăn hết bọn chúng đi!”

Xác của zombie cấp 2 đối với Độc nhãn mà nói chắc chắn không phải là món ăn khó nuốt!

Độc nhãn lo lắng nhìn Văn Vũ đang đứng một chân, thấy Văn Vũ lắc đầu nhìn nó, lúc này nó liền há to miệng gặm zombie dưới đất.

“Cái đó ……”

Tôn Thuỵ Tinh thấy xác zombie đầy dưới đất, với vết thương trên người của Văn Vũ thì cũng không nói nên lời.

“Không sao đâu. Vết thương có thể nhẹ nhàng giải quyết, hơn nữa trừ việc mất máu hoj7 nhiều thì còn lại cũng không có vết thương nào khó chữa trị.”

Văn Vũ thấy sự lo lắng trong mắt của Tôn Thuỵ Tinh, cậu nói thẳng ra.

Tôn Thuỵ Tinh há hốc, lời nói bày tỏ sự lo lắng bèn nuốt vào trong miệng.

Hiện rõ vết sẹo của xương, Văn Vũ nói ra những lời như vậy hình như cũng không có đáng sợ tới mức đó.

“Cần thuốc chữa trị gì không?”

“Không cần, lãng phí điểm tích luỹ.”

--

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play