Ánh sáng trắng từ thanh đao vung lên với tốc độ mắt thường không nhìn thấy được chém thẳng vào chân của Zombie Vương.
“Gào!”
Cơ thể Zombie Vương lảo đảo về phía trước, miệng phát ra âm thanh đau đớn, theo quán tính, cả người bị loạnh choạng đổ nhào về phía trước, sau đó ngã lăn ra đất!
Bắt chân của Zombie Vương, một vết thương khủng khiếp như sắp cắt đứt bắp chân của Zombie Vương ra, nếu như không phải còn chút da thịt, chỉ sợ là chân của Zombie Vương đã bị cắt rời ra!
Nhưng mà mục đích của Văn Vũ đã đạt được rồi, Zombie Vương, đã mất đi quyền chạy trốn!
Văn Vũ mang theo thanh đao thép hơi biến dạng, từng bước đi đến gần Zombie Vương, nhìn Zombie Vương đang không ngừng phát ra tiếng dào thét tức giận, cũng không giấu đi được vẻ hoảng loạn trong mắt.
Đây chỉ là sự lừa gạt mà thôi!
Zombie Vương bây giờ, bây giờ ở trước mặt Văn Vũ, đã không còn khả năng kháng cự lại!
Văn Vũ giơ thanh đao thép đâm thẳng đến, Zombie Vương đã cảm nhận được tình hình hiện tại, không do dự, phát huy sự chống cự cuối cùng!
Hai bóng hình, một bên đứng nhưng thấp bé, một bên quỳ nhưng to lớn, xông đến bắt đầu một cuộc chiến đẫm máu ở vùng hoang vu hẻo lánh này.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng gào rú thảm thiết của Zombie Vương vang vọng khắp vùng, thật sự có kêu rất thảm thiết cũng không thay đổi được sự thật cái chết sắp đến.
Nhưng mà, cùng với tiếng vang vọng cực lớn ở ra xa, cũng đã kinh động đến một số sinh vật sống trong rừng!
……
Ở nơi sâu nhất của ngọn núi, trên một cây cổ thụ lớn, một bóng màu xanh lam bay lên trời, đôi cánh mở ra, đạt đến chiều rộng 10 mét.
Trên trán, có một viên đá màu đen hơi lóe sáng lên, nhìn như có ba mắt, thần bí, lại đáng sợ!
Với tiếng vỗ cánh lớn, một con đại bàng khổng lồ đã bay về phía của Văn Vũ và Zombie Vương đang chiến đấu.
Với bóng của một con đại bàng màu xanh càng bay càng xa, bên cạnh cây cổ thụ, như lại đầy sức sống, có vài con chuột mập mạp chui lên từ dưới đất, bắt đầu ăn cỏ ở xung quanh.
Một số lượng lớn mấy con kiến đột biến to bằng nắm tay cũng xông ra, bao vây lấy mấy con chuột, một cuộc chiến đẫm máu bắt đầu.
Mà xung quanh cây cổ thụ, thấp thoáng có vài động vật to lớn hơn.
Cùng tiếng gió, tán lá cây cổ thụ xào xạc, chỗ thân và cành cây cổ thụ, mở ra một đôi mắt màu vàng đất.
Nhìn theo sự biến mất của con đại bàng khổng lồ, với sự sống lại của cánh rừng, ánh mắt cây cổ thụ lộ chút vui vẻ.
Rừng núi, đã có lại sinh khí, có sức sống, đã không bị một con vật biến dị to lớn làm thành một cánh rừng chết!
Cành cây vẫy vẫy như hai cánh tay đang vãy, nhẹ nhàng sờ lên thân cây của mình.
Phần bụng của thân cây, có một cái không gian nhỏ, có một con thằn lắn nhỏ đang nhẹ nhàng liến chất dịch ngọt chảy ra từ cây cổ thụ, con thằn lằn cứ ăn, cả người cũng bắt đầu xảy ra sự biến hóa.
Biến lớn, biến dài, thậm chí phần lưng và phần đầu cũng bắt đầu nhô lên hai khối thịt nhỏ.
Đây là sự thay đổi của hình thái sinh mệnh!
………
Văn Vũ một đao đâm vào cổ của Zombie Vương, tiếng gầm rú của Zombie Vương bị cắt đứt.
Nhìn đôi mắt xám của Zombie Vương dần biến thành tuyệt vọng. Văn Vũ không để ý đến sự chống cự kịch liệt của Zombie Vương, thanh đao thép trong tay dần dần chuyển động trong cổ của Zombie Vương.
Cùng với dòng máu bẩn chảy ra, sự kháng cự của Zombie Vương càng ngày càng yếu đi, đến khi, đao thép xoay đủ một vòng trong cổ của Zombie Vương!
Đầu của Zombie Vương, bị Văn Vũ chặt đứt!
Nhìn đầu và người của Zombie Vương lìa ra, Văn Vũ ngồi luôn xuống đất, nặng nề thở hổn hển, giải trừ trạng thái chiến đấu, triệu hoàn Độc Nhãn ra.
Cùng với năng lực mệnh đầu và hồn thú hợp thể được giải trừ đem lại tổn hại không nhỏ cho thể chất cơ thể, Văn Vũ lập tức cảm thấy phần ngực đau đớn!
Đây đã là bị thương đến nội tạng.
Mà Độc Nhãn còn bị thương thê thảm hơn, cả người bị lửa thiêu không còn chỗ nào lành lặn, mắt lại bị mù đi một bên, mà những chỗ trên cơ thể bị Zombie Vương đánh vào, lõm cả xuống, bên trong gẫy không biết bao nhiêu là xương!
Vết thương của Độc Nhãn đã bộc phát ra, quỳ thụp xuống đất không động đậy.
Mặc dù thể chất cơ thể được năng lực mệnh đấu đẩy lên cao một cách đáng sợ, nhưng một khi dùng quá sức, thể chất cơ thể cường tráng cũng không phát huy được mấy hiệu quả!
“Ăn thôi, còn có thể cử động không?”
Nhìn Độc Nhãn cả người đầy vết thương nặng, Văn Vũ đau lòng, quan tâm hỏi.
Độc Nhãn chớp mắt phải vẫn còn lành lặn, nhìn thấy Zombie Vương nằm trên đất: “u âu” kêu lên, khổ sở bò dậy, bắt đầu cắn xe đầu của Zombie Vương.
Thịt trên đầu của Zombie Vương không nhiều, nhưng mà phần tủy trên đầu lại là tinh hoa, Độc Nhãn ăn từng miếng lớn, vết thương trên người cũng nhanh chóng khôi phục lại. Thậm chí cơ thể cũng biến lớn hơn chút.
Xác của Zombie Vương, có thể giúp Độc Nhãn tiến hóa, tuyệt đối ngoài sức tưởng tượng!
Đây cũng coi là chiến lợi phẩm lớn nhất sau trận đấu.
Độc Nhãn ở trước mắt đã ăn hết đầu Zombie Vương, bắt đầu ăn đến người.
Một tiếng kêu lớn xe ngang bầu trời!
“Chích.”
Mặt Văn Vũ lập tức thay đổi, cái giọng này vô cùng sắc bén, thậm chí còn khiến cho Văn Vũ thấy đầu đau như bị kim châm.
Đây không phải kỹ năng, nó chỉ là một hiệu ứng được gây ra do sự nghiền nát vật lý. Để có thể đạt được hiệu quả này, thể chất cơ thể của sinh vật này, tuyệt đối hơn Văn Vũ 5 lần.
Chỉ dựa vào tiếng kêu này, Văn Vũ có thể xác định, đây là một con quái thú biến dị, là cùng đẳng cấp với Simba.
Hoàn toàn bất khả chiến bại!
Đây là phản ứng đầu tiên của Văn Vũ.
Lập tức mở hồn cảnh, Văn Vũ thu lại Độc Nhãn đang ăn vào.