Văn Vũ quay đầu bỏ chạy, mặc dù tiếc xác của Zombie Vương, nhưng, chiến lợi phẩm và sinh mạng cái nào quan trọng hơn, Văn Vũ vẫn phân biệt được rất rõ.

Một cơn gió mạnh thổi qua sau lưng,luồng khí lạnh dữ dội trực tiếp truyền qua, cây cối dọc đường đều đóng một lớp băng dày.

Khi Văn Vũ bị lạnh đến mức cả người run rẩy ở một nơi an toàn. Gió phía sau lại nổi lên, càng lúc càng gần hơn.

Vừa rồi, chỉ là một thủ đoạn nhỏ để sinh vật biến dị này xua đuổi bọ mà thôi!

Văn Vũ quay đầu nhìn, trong bóng đêm, một sinh vật giống chim màu xanh nhạt, hai chân quắt lấy xác của Zombie Vương, càng bay càng xa.

“Con vật lông lá chết tiệt!”

Văn Vũ tức giận chửi mắng, nhưng lại nghĩ thực lực cách xa nhau, Văn Vũ quyết đoán bỏ đi suy nghĩ đang có trong đầu.

Do dự một lúc, Văn Vũ lại triệu hoàn Độc Nhãn ra.

“Gâu gâu.”

Độc Nhãn uất ức nhìn Văn Vũ, lại nhìn chỗ mà xác Zombie Vương vừa nằm đó khi nãy, tất nhiên là rất oán hận vì đồ ăn bị cướp đi mất.

“Ăn cái này đi.”

Văn Vũ mở ra không gian của chiếc nhẫn,lấy ra cánh tay phải biến dị thứ 2 của Zombie Vương, đặt trước mặt Độc Nhãn.

Nhìn thấy Độc Nhãn dùng lực cắn cánh tay phải của Zombie Vương, Văn Vũ an ủi nói:” Yên tâm đi, đi theo tao, sẽ có đồ ăn, đợi đến khi đạt cấp 3, chúng ta đi tìm cái con vật lông lá chết tiệt kia tính sổ.”

Văn Vũ không cam tâm chịu tổn thất, mà khi nhìn cái bóng hình của con đại bàng khổn lồ kia, Văn Vũ lại nảy ra một suy nghĩ.

“Nếu như ký khế ước với sinh vật biết bay này, vậy có thể bay rồi!”

……..

“Chích, chích chích.”

Văng vẳng tiếng kêu, gần cây cổ thụ.

Vỗn đang có một trận đại chiến giữa những con kiến và chuột, lại nhanh chóng phải kết thúc, chúng gấp rút kéo chiến lợi phẩm xuống mặt đất.

Một con báo lớn đang xé xác một con dê núi biến dị, nhanh chóng lôi thực ăn lên trên cây, trong tán cây rậm rạp lỏe lên vài cái, rồi nhanh chóng biến mắt.

Giống y như khi nãy đại bàng khổng lồ còn ở đây, cả một vùng im lặng, cứ như không có bất cứ sự sống nào xung quanh!

Con đại bàng khổng lồ bay càng ngày càng thấp, cho đến khi đậu lên tán cây cổ thụ.

Cơ thể khổng lô hạ lên cây cổ thụ màu xanh, như tán lá của cây cổ thụ.

Khi con đại bàng khổng lồ nhanh chóng mổ xác của Zombie Vương, cái viên đá màu đen trên trán cũng nhanh chóng sáng lên.

Cơ thể con đại bàng khổng lồ cũng nhanh chóng xảy ra thay đổi, ở giữa hai chân của nó, đột nhiên nhổ lên, như có thứ gì đó muốn mọc ra!

Đây không phải là kỹ năng của con đại bàng khổng lồ, mà là hiệu quả cảu viên đá màu đen!

Cây cổ thụ bên dứoi chú ý đến viên đá màu đen trên trán con đại bàng khổn lồ đang lóe sáng, ánh mắt tức giận.

Bộ rễ tươi tốt sẽ nhanh chóng hấp thụ chất dinh dưỡng từ đất rồi nhanh chóng thông qua rễ mà hấp thụ vào bên trong

Bên trong cây cổ thụ,chất lỏng thơm tho nhanh chóng tiết ra, mà con thằn lằn ở bên trong, càng ngày càng lớn, càng ngày càng mạnh.

Tất cả, đều xảy ra dưới mắt của con đại bàng khổng lồ, nhưng nó không chú ý chút nào.

Tôn Thụy Tinh trực tiếp ngồi trên mặt đất, thở hổn hển.

Dưới thân là mấy thi thể zombie đã mất đầu.

Đây đã là đợt sóng zombie truy kích thứ năm mà Tôn Thụy Tinh giết chết.

Tôn Thụy Tinh rời đi tương đối muộn, mà giữa đàn zombie có một số thể chất cơ thể của zombie cấp một, thậm chí còn cao hơn Tôn Thụy Tinh!

Có thể kiên trì đến bây giờ vẫn chưa chết, đã chứng tỏ mạng Tôn Thụy Tinh lớn.

Nhìn đàn zombie khổng lồ thất tha thất thểu ở nơi xa, Tôn Thụy Tinh không khỏi có chút tuyệt vọng!

Trong trận chiến vừa rồi, chân Tôn Thụy Tinh bị zombie cắn bị thương, biên độ sức mạnh hành động bị hạ thấp.

Chỉ dựa vào tốc độ hiện tại, Tôn Thụy Tinh tuyệt đối không chạy thoát được khỏi sự đuổi giết của zombie!

Ngay khi Tôn Thụy Tinh chuẩn bị quyết chiến một trận, thì đàn zombie đột nhiên xảy ra rối loạn!

Một số zombie cách Tôn Thụy Tinh xa một chút đã bắt đầu du đãng vô tổ chức vô kỷ luật, mà chỉ có mấy con bắt được mùi của Tôn Thụy Tinh, nhanh chóng nhào tới!

Tôn Thụy Tinh lập tức sửng sốt, bởi vì số lượng zombie nhào qua đây không lớn, hoàn toàn trong phạm vi đối phó của mình.

Nhanh chóng giải quyết những con zombie này, Tôn Thụy Tinh nhìn đàn zombie phân tán càng ngày càng xa, trong lòng ông ta hiện lên một ý niệm.

“Zombie vương chết rồi?”

......

Văn Vũ nghiêng ngả lảo đảo tìm thấy một cột đá trao đổi. Zombie vương cùng với Độc Nhãn đang trong hố lửa, những zombie bị giết chết mang lại cho cậu hơn một nghìn điểm tích lũy.

Vết thương trước mắt thật sự không lạc quan, Văn Vũ thậm chí cảm thấy nội tạng đang xuất huyết, càng đừng nói đến vết thương thứ hai bị hàn khí của con chim khổng lồ mang đến.

Trực tiếp hoán đổi hai bình thuốc trị liệu trung cấp, Văn Vũ uống trong một ngụm.

Vết thương trên người nhanh chóng phục hồi như cũ, hàn khí cũng nhanh chóng bị đuổi đi.

Khẽ nhúc nhích thân thể, cảm giác được thân thể căn bản không còn trở ngại, Văn Vũ lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu, tăng tốc chạy về hướng mọi người sơ tán khỏi doanh trại.

Zombie vương đã chết, hiện tại những con zombie cấp thấp đó không có zombie vương dẫn dắt, tuyệt đối là một miếng bánh kem mỹ vị!

Dưới thể chất cơ thể siêu mạnh của Văn Vũ, không đến mười phút thì đã chạy tới cửa chính của doanh trại.

Ngọn lửa trong hố lớn vẫn còn đang không ngừng cháy. Trong không khí, thậm chí còn tản ra một mùi thịt thối hỗn tạp.

Mùi quái dị khiến dạ dày Văn Vũ có chút sôi trào.

“Mẹ nó còn ghê tởm hơn hố phân!”

Chán ghét phẩy phẩy mũi, Văn Vũ trực tiếp đuổi theo hướng mọi người rút lui!

--

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play