Tuy nhiên vẫn có một số người bị lòng tham làm mờ mắt, hoặc cho rằng mình có đủ sức để chống lại Văn Vũ, lao nhanh về phía cậu.

Cuộc tàn sát đẫm máu chính thức bắt đầu.

Tay Văn Vũ cầm thanh đao thép, trực tiếp lao về phía một chức nghiệp giả đứng gần mình nhất.

“Người thứ nhất.”

Như thể là tiếng gọi từ địa ngục, chức nghiệp giả này còn chưa kịp rút vũ khí ra, thanh đao thép trong tay Văn Vũ đã kề vào cổ gã ta.

Sức mạnh khổng lồ đã trực tiếp tách đầu gã ta rời cơ thể, sau đó:

“Người thứ hai.”

Một chuyên nghiệp giả cấp hai khác đã tiến đến sau lưng của Văn Vũ, tuy nhiên chức nghiệp giả này rõ ràng vừa mới thăng cấp lên cấp hai thậm chí còn không có cơ hội rút đao trước mặt cậu thì đã trực tiếp bị Văn Vũ chém ngang eo.

"A! A! Cứu tôi với, cứu tôi với!"

Vết chém vào thắt lưng không đủ để làm cho chuyên nghiệp giả này chết ngay lập tức, nhưng cảm giác cận kề cái chết còn đáng sợ hơn, kinh hãi đến mức làm cho người này kêu to thảm thiết.

Tiếng gào khóc đánh thức những người còn lại, những kẻ còn muốn tấn công Văn Vũ đột nhiên dừng lại, sau đó xoay người bỏ chạy.

Tuy nhiên tất cả đã quá muộn.

“Đừng chỉ lo chạy, mày chính là kẻ thứ ba!”

Tiếng gọi từ địa ngục vang lên bên tai chức nghiệp giả chạy chậm nhất, sau đó một cơn đau dữ dội ập đến, thanh đao thép xuyên thẳng vào ngực gã ta từ phía sau, đau đớn kịch liệt khiến cho người này la hét thảm thiết.

Chỉ tiếc là Văn Vũ không hề có ý định từ bi buông tha nào cả.

Nhìn thấy một chức nghiệp giả khác đang hốt hoảng lấy ra ngọc truyền tống, cơ thể của Văn Vũ bùng nổ, thanh đao thép vẫn còn đang xuyên trên người của chức nghiệp kia lại lần nữa đâm tới, trực tiếp chọc thẳng vào người chức nghiệp giả thứ tư.

Hai người bị đao thép xuyên qua đối mặt với nhau, sau đó bị Văn Vũ giơ lên không trung.

“Người thứ tư!” Tay phải dùng lực vặn thanh đao thép khiến nó trực tiếp tạo ra một động to bằng chiếc đầu lâu trên cơ thể của hai chức nghiệp giả. Một trong số họ đã tắt thở mà người còn lại cũng đang phun một ngụm máu lớn, ngây người nhìn Văn Vũ.

Một chân giẫm nát chiếc đầu của chức nghiệp giả này, Văn Vũ trực tiếp đuổi theo những người còn lại đang chạy trốn càng lúc càng xa.

"Mấy đứa chúng mày ở lại đây cho tao!"

Tiếng hét phẫn nộ của Văn Vũ bỗng vang lên khắp bầu trời.

Phía trước ngày càng có nhiều chức nghiệp giả bị thu hút bởi chiếc hộp Pandora mà vây quanh Văn Vũ.

“Người thứ năm, người thứ sáu, người thứ bảy…người thứ mười hai!”

Tốc độ của Văn Vũ dần nâng cao mà tốc độ giết người cũng càng lúc càng nhanh.

Mãi cho đến khi thanh đao thép trên tay cậu bị ai đó tóm được.

“Ồ?”

Văn Vũ còn chưa giết tới mức đỏ cả mắt, nhìn thấy cường giả đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình.

Cậu trực tiếp lùi về sau hai bước.

Người đỡ được thanh đao thép của Văn Vũ là một thanh niên mặc quân phục.

“Cũng hơi thú vị, trình tự là gì?”

Văn Vũ nhìn người thanh niên mặc quân phục đang đứng trước mặt, nở nụ cười như có như không.

Một mái tóc ngắn gọn gàng và tư thế đứng thẳng chứng tỏ đây chắc chắn là một quân nhân chuyên nghiệp, phía sau anh ta còn có hai chức nghiệp giả mặc trang phục giống y hệt đang đứng.

Mà sau lưng ba người này có rất nhiều người không ngừng run rẩy nhìn Văn Vũ, như thể đang nhìn quái vật.

Người đàn ông mặc quân phục nhìn thi thể ngang dọc trên mặt đất, sau đó lại nhìn đến Văn Vũ trên người đầy máu, hai tay đột nhiên nắm chặt thành quyền.

"Đúng vậy, trình tự 29, cậu không cảm thấy hành vi của mình rất quá đáng à? Rõ ràng là những người này đã chạy trốn, tại sao anh còn không bỏ qua cho họ?"

"Ồ, thích làm người tốt à!"

Văn Vũ bật cười đầy chế giễu, cậu phớt lờ câu hỏi của người đàn ông mặc quân phục mà trực tiếp chặt đầu thi thể trên mặt đất.

Sau khi nhặt chiếc đầu trên mặt đất lên, Văn Vũ trực tiếp nói với người đàn ông đó.

“Nếu như anh có thể đỡ lấy một nhát đao của tôi, vậy thì tất nhiên có tư cách tham gia vào cuộc tranh đoạt này, đi theo tôi nào.”

Nói xong, Văn Vũ trực tiếp bắt đầu thu thập từng chiếc đầu trên mặt đất.

Người đàn ông mặc quân phục cũng chính là trình tự 29 nhìn Văn Vũ với vẻ mặt ngập tràn tức giận, nhưng không hề có bất kỳ hành động nào.

Vừa nãy khi đỡ một nhát đao từ Văn Vũ anh ta đã cảm thấy tay phải tê rần, hơn nữa linh hồn còn dao động dữ dội. Thậm chí đến tận bây giờ còn chưa thể kiểm soát được hoàn toàn phản ứng của cơ thể.

“Đúng rồi cầm giúp tôi một ít, nhiều như vậy tôi có chút cầm không hết!”

Cậu trực tiếp đưa ba chiếc đầu trong tay cho người đàn ông mặc quân phục, rồi nhét thẳng vào trong lòng anh ta trong khi sắc mặt của người đàn ông ngày càng trở nên khó coi.

“Đi thôi.”

Văn Vũ xách theo một đống đầu đi về phía vừa rồi mới cùng Độc Nhãn tách ra.

Khi cậu đi tới nơi, Độc Nhãn đang cắn xé thi thể trên mặt đất từng miếng to.

Máu thịt của những chức nghiệp giả có ảnh hưởng càng mạnh đến sự phát triển của thú biến dị.

Vì vậy ngay cả khi phần lớn trên mặt đất đều là xác của các chức nghiệp giả cấp một, vẫn có tác dụng tăng cường sức mạnh cho Độc Nhãn.

“Nào, để ta kiểm tra!”

“1,2,3… 27. Ừ, đủ rồi!”

Nghe thấy Văn Vũ đếm những chiếc xác ở trên mặt đất với giọng điệu thờ ơ, người đàn ông mặc quân phục rốt cuộc không nhịn được nữa.

“Cậu đúng là đồ điên!”

Nghe thấy giọng điệu châm chọc trong cơn tức giận của người đàn ông mặc quân phục, Văn Vũ quay đầu lại rồi nhìn anh ta một cách lạnh nhạt.

"Anh nói sai rồi, theo logic của anh thì tôi là một kẻ điên có thực lực mạnh mẽ! Chú ý nhé thực lực mạnh mẽ mới là trọng điểm!"

Văn Vũ hơi dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play