Ánh kiếm lướt qua bên tai Tôn Thụy Tinh khi nãy làm ông ta cảm giác chết chóc.

Tôn Thụy Tinh cúi đầu thở hổn hển, tựa hồ không dám nhìn thẳng vào kỵ sĩ cả người tỏa ra ánh sáng.

Cho đến khi, một bàn tay bọc thép vươn ra trước mặt Tôn Thụy Tinh..

"Ông vẫn có thể đi chứ?"

Giọng nói nhẹ nhàng từ tính vang lên, trong lời nói mang theo sự ấm áp và quyến rũ khiến làm cho một người đồng tính như Tôn Thụy Tinh cảm thấy có chút run rẩy.

Có thể nghĩ người đàn ông mạnh mẽ trước mặt này có mị lực cỡ nào.

Tôn Thụy Tinh sững sờ nhìn người đàn ông trước mặt, trên mặt mang theo nụ cười, do dự một chút, đưa tay cầm lấy tay kỵ sĩ.

Một sức mạnh ập đến, Tôn Duệ Tinh trực tiếp bị người này kéo lên.

"À, cái này cho ông."

Khi kỹ sĩ kéo tấm bọc thép ra, một chiếc nhẫn giống hệt trên tay của Văn Vũ đã lộ ra.

Tay kỵ sĩ vẽ lên chiếc nhẫn, và một lọ thuốc chữa bệnh trung cấp xuất hiện trong tay, sau đó anh ta nhét vào tay Tôn Thụy Tinh.

"Uống đi."

Tôn Thụy Tinh nhìn những món đồ trong tay mà ông ta không thể đổi được, do dự một chút rồi hỏi.

"Cậu? Không giết tôi sao?"

"Tại sao tôi phải giết ông?"

"Chúng tôi ở đây, là đối thủ cạnh tranh, hơn nữa anh mạnh hơn tôi!"

Tôn Thụy Tinh trực tiếp nói ra quan điểm thực tế này.

Kỵ sĩ nghiêm túc nhìn Tôn Thụy Tinh , ánh mắt sáng ngời làm cho ông ta bối rối.

Khi giọng nói từ tính vang lên, kỵ sĩ chậm rãi nói.

"Những gì ông nói là thực tế, nhưng không chính xác."

"Những người như cậu nên sống và trở nên mạnh mẽ hơn, còn người như tên này thì đáng chết. Đây là quan niệm chính xác.”

"Tôi không thể thay đổi ý tưởng của mọi người, nhưng tôi có thể giữ vững quan điểm của tôi."

"Cho nên cậu uống thuốc xong thi đi theo tôi. Có lẽ tôi không bảo vệ được cậu cả đời, nhưng ở bảo địa này, có tôi, cậu sẽ không chết!"

"Đây là lời hứa và kiên trì của một kỵ sĩ!"

"Cảm ơn cậu!"

Tôn Thụy Tinh nghe những lời của kỵ sĩ nói thì mỉm cười.

Đây là một người cũng giống anh ta, có niềm tin và kiên trì.

Đây là một kỵ sĩ thật sự!

Ông ta ngửa đầu uống hết lọ thuốc,vết thương trên người Tôn Thụy Tinh lấy mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng khép lại.

Sau đó, ông ta đưa tay ra.

"Tôi tên là Tôn Thụy Tinh, người Trung Quốc."

Kỵ sĩ cười để lộ hàm răng trắng tinh, tay phải đeo bảo vệ bằng sắt trực tiếp nắm lấy bàn tay đang giơ ra của Tôn Thụy Tinh.

"Tôi tên là William, người Anh, trình tự số 18."

......

Ở chỗ chiếc hộp Pandora, vẫn còn tiếp tục giằng co.

Nhìn thấy những con số thời gian đỏ như máu phía trên chiếc hộp ma thuật ngày càng ngắn lại, một số người chậm rãi đổi ý.

"Này, tên đứng phía sau cây kia, tại sao chúng ta không cùng hợp tác giết tên đó và con chó, báu vật trong chiếc hộp chúng ta chia đều, thế nào?"

Người đầu tiên lên tiếng là người đàn ông mặc quân trang.

Đây là một người đàn ông có cái miệng nhọn và đôi má khỉ, thân hình như một cây gậy, dáng vẻ của ông ta làm cho hình tượng quân trang trên người kéo xuống mấy bậc.

Mặc dù gầy nhưng đôi mắt lóe sáng của ông ta đã nói rõ ông ta không phải một người dễ chọc.

Sở Tử Lăng khinh thường liếc nhìn ba người mặc quân phục, kiêu ngạo nói.

"Mấy người có gì để xứng hợp tác với tôi hả?"

Mạc dù Sở Tử Lăng vó chút kinh ngạc, nhưng tính cách kiêu ngạo và tự tin vào thực lực của bản thân vẫn không có thay đổi.

Trình tự số 29 vừa nghe muốn nổi trận lôi đình, nhưng đã bị người phía sau kéo lại.

"Hầu tử." Anh ta nhìn trình tự số 29, sau đó nói với Sở Tử Lăng.

"Ba người chúng tôi là siêu chiến binh thuộc về quân đội. Đây là đội trưởng của hành động lần này của chúng tôi. Anh ấy đứng thứ ba trong siêu chiến binh của quân đội và cũng là trình tự số 29. Anh bạn tin tôi đi, ba người chúng ta cùng hợp tác, chắc chắn là không yếu hơn bạn. "

Hầu Tử không chỉ nói thân phận và địa vị của anh ta thậm chí còn vô tình uy hiếp Sở Tử Lăng.

Nghe lời giới thiệu của Hầu Tử, Sở Tử Lăng hơi ngạc nhiên.

Dù Sở Tử Lăng có kiêu ngạo tới đâu. Cũng không phải không thèm để ý tới trình tự số 29.

Một người có thể trở thành trình tự chắc chắn thực lực sẽ không tồi!

Hơn nữa, trình tự số 29 còn dẫn theo hai đồng đội khác, nếu thực lực của ba người không chênh lệch nhau, thì sức chiến đấu của ba người này quả thực còn mạnh hơn anh ta một chút!

Kiêu ngạo nhưng không phải đầu óc có vấn đề.

Vì vậy, Sở Tử Lăng căn nhắc một chút, gật đầu với Hầu Tử.

"Được rồi, chúng ta sẽ hợp tác, sau khi đuổi Văn Vũ rời khỏi đó, chúng ta sẽ bàn bạc lại quyền sở hữu và phân chia báu vật.”

Nghe nói có thể hợp tác đơn giản đã hoàn thành, Văn Vũ cười nhạo nói.

"Chậc, hợp tác với nhau rồi hả, vậy được rồi, ai lên trước hả?"

Ngay khi những lời này nói ra, bốn người đều im lặng.

"Mấy người lên trước đi, tôi thấy thân hình cao lớn của đàn anh mấy người nên làm khiên thịt, khiên thịt đi lên trước."

Sở Tử Lăng lập tức nói với ba người mặc quân phục.

Đơn giản là trêu chọc.

Làm gì có đạo lý lớn là chiến binh, nhỏ là sát thủ, và giả vờ bí ẩn là một pháp sư chứ. Mấy người nghĩ đây là đang chơi game hả?

Nghe được lời của Văn Vũ và Sở Tử Lăng , Hầu tử im lặng.

Ngay từ đầu, sau khi nghe được quy tắc của bảo địa, liên minh giữa những người này đã không còn ya nghĩa.

Vừa rồi hầu tử nói muốn hợp tác với Sở Tử Lăng , chẳng qua vì thấy Sở Tử Lăng đối nghịch với Văn Vũ.

Nhưng tiếc thay ý nghĩ này bị người khác chọc phá! Ngay cả Sở Tử Lăng cũng biết hợp tác để làm gì.

Hợp tác chỉ vì khi nguy hiểm có thể đẩy đồng đội lên trước, người ở lại được lợi mà thôi.

"Không hợp tác hả? Vậy thì chờ."

Nhìn thấy bốn người lại im lặng, Văn Vũ nói thêm, vẫn yên lặng chờ đợi gần bên chiếc hộp Pandora.

Thời gian trên chiếc hộp đã trôi qua mười phút!

Nhưng trong tình huống này, không ai có thể di chuyển chiếc hộp Pandora này!

Người tiếp theo được quyền sở hữu chiếc hộp Pandora vẫn chưa được xác định.

......

--

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play