Nghe thấy tiếng thét chói tai bên cạnh, đột nhiên đầu óc hoảng loạn của Sở Tử Lăng bị sát khí của Văn Vũ kích thích tỉnh táo lại.
Anh ta nắm chặt tay phải đánh về phía của Văn Vũ.
Anh ta ngưng tụ quả cầu lửa phóng thẳng về phía Văn Vũ, khi cậu đánh tan nó thì Sở Tử Lăng đã trốn đến phía sau mọi người.
"Để cho cậu ta chạy đi."
Trong lòng Văn Vũ thở dài, không có ý muốn đuổi theo, Văn Vũ lập tức đi tới chiếc hộp Pandora cách đó không xa.
Mặc dù chênh lệch về sức chiến đấu, nhưng không thể nói là nghiền nát.
Nhưng tốc độ của Sở Tử Lăng làm cho Văn Vũ bó tay không làm gì được.
Đứng ở phía xa trên một cây lớn, Sở Tử Lăng đã thoát khỏi cơn choáng váng và đau đớn do bị đánh vào linh hồn, biểu cảm khó coi nhìn Văn Vũ đứng bên cạnh chiếc hộp Pandora.
Từ khi anh ta còn nhỏ, anh ta đi theo sư phụ luyện tập võ thuật Trung Quốc, và anh ta chưa bao giờ sợ bất kỳ ai.
Đặc biệt là sau khi tận thế, thực lực của Sở Tử Lăng đã vượt xa khả năng của người thường để có được hai kỹ năng cấp S, thuận lợi đoạt được danh hiệu của Trình tự số 7.
Anh ta vốn tưởng rằng anh ta là nhân vật chính và con cưng của trời, nhưng anh ta lại bị Văn Vũ hung hăng đánh ngã xuống đất!
Trên đời này không bao giờ thiếu những người vừa có may mắn vừa có sức mạnh!
......
Trận chiến giữa Văn Vũ và Sở Tử Lăng nhìn như rất lâu, nhưng trong mắt người khác, chỉ trôi qua mấy giây thôi.
Nhìn trên người Văn Vũ đầy vết sẹo nhưng vẫn còn đứng bên cạnh chiếc hộp Pandora, lại nhìn trên người Sở Tử Lăng không có vết thương nhưng đã chạy thật xa, trong lòng mọi người hiểu rõ.
Người đàn ông dắt con chó lớn này đã chiến thắng!
Sau đó, một ánh sáng truyền tống khác lóe lên.
Một số lượng lớn chức nghiệp giả có thể lực dưới 20 điểm đã trực tiếp bị truyền tống ra khỏi bảo địa.
Sau khi nhìn thấy trận chiến giữa Văn Vũ và Sở Tử Lăng , đột nhiên những người này hiểu ra.
Cuộc thi này chỉ thuộc về một số người, kẻ yếu, ngay cả vé vào cửa cũng không có!
Ngày càng ít người, nhưng vẫn còn rất nhiều người lên bờ nhưng khoảng cách đến chỗ Văn Vũ vẫn còn xa, họ vẫn chưa đến được đây.
......
Vào lúc này, tại vị trí trung tâm của đảo Ác Ma, Tôn Thụy Tinh chật vật tránh những con dao thép chém loạn phía sau ông ta, và sau đó nâng lá chắn của ông ta lên để chặn bàn chân to lớn đang đá phía sau!
Sức mạnh khổng lồ bùng nổ đánh vào lá chắn, tấm khiên bằng gỗ đầy sẹo lập tức bị sức mạnh khổng lồ đập vỡ!
Sau đó, Tôn Thụy Tinh đã bị đối thủ của ông ta đá!
"Chó chết, dám quấy rầy việc tốt của ông đây, thật không biết chết là gì, đáng tiếc để con nhỏ kia chạy mất. Hôm nay tôi nhất định phải giết chết cậu!”
Một giọng nói tức giận vang lên, Tôn Thụy Tinh miễn cưỡng đứng thẳng người lên nhìn chức nghiệp giả trông như một con gấu ở phía đối diện.
Đó là một người đàn ông da trắng mạnh mẽ theo quy định bên trong bảo địa, các ngôn ngữ khác nhau sẽ trực tiếp dịch sang tiếng mẹ đẻ của mỗi chức nghiệp giả .
Vì vậy, Tôn Thụy Tinh có thể nghe được sát ý và lửa giận trong miệng tên này!
Vừa rồi, Tôn Thụy Tinh đang suy nghĩ về vị trí của chiếc hộp Pandora, nhưng lại vô tình đụng phải gã da trắng to lớn đang cường bạo một nữ chức nghiệp giả nhỏ nhắn.
Với tính cách của Tôn Thụy Tinh, ông ta không có chút do dự, ngay lập tức lao về phía trước và chiến đấu với người đàn ông da trắng mạnh mẽ này.
Thật đáng tiếc, Tôn Thụy Tinh là chức nghiệp giả cấp một, còn người to lớn này lại là cấp hai!
Người con gái kia đã nắm bắt cơ hội và truyền tống ra khỏi bảo địa, chỉ để lại một mình Tôn Thụy Tinh đối mặt với con gấu điên trước mặt ông ta.
Cho đến bây giờ, lá chắn của Tôn Thụy Tinh đã bị chức nghiệp giả cấp hai này đánh nát, ông ta không còn sức phản kháng.
Miễn cưỡng nhặt con dao thép duy nhất còn sót lại, nhưng đáng tiếc, vũ khí chính của chiến sĩ lá chắn, là chiếc khiên mà không phải là con dao thép!
Nhìn thấy người đàn ông cao lớn ở phía đối diện, vẻ mặt hung ác đi về phía Tôn Thụy Tinh.
Ngay khi Tôn Thụy Tinh chuẩn bị liều mạng chiến đấu thì một thanh kiếm khổng lồ lóe lên sau lưng người đàn ông cao lớn kia.
Người đàn ông này không kịp phản ứng, bị ánh kiếm này trực tiếp cắt làm hai, nội tạng và ruột của anh ta văng khắp nơi!
Sức mạnh của kiếm quang vẫn chưa biến mất, sượt qua bên tai Tôn Thụy Tinh trực tiếp đến khu rừng bên cạnh.
Với một tiếng nổ vang lên, những cái cây chạm vào kiếm quang trực tiếp bị đánh nát!
Lúc này, một bóng người mặc áo giáp nặng nề chậm rãi bước tới trước mặt Tôn Thụy Tinh.
Đây như là một nhân vật chính bước ra từ một bộ phim thời cổ đại, với khuôn mặt đẹp như điêu khắc, đôi mắt xanh sáng và mái tóc ngắn vàng rực rỡ tỏa ra ánh sáng mờ ảo dưới ánh nắng chói chang. Một bộ áo giáp nặng nề làm cho mỗi bước đi của người này như động đất.
Thanh kiếm to lớn được người này đặt trên vai.
Ánh kiếm vừa rồi phát ra từ vũ khí của người này!
Nhìn thấy hình dáng của người trước mặt, Tôn Thụy Tinh ngồi phịch xuống đất.
Thật đáng sợ.