Là người bảo vệ bảo địa!
“Nhưng các người chỉ thấy kho báu mà không thấy nguy cơ.”
“Nguy cơ, trước này đều không phải bắt nguồn từ bên trong con người của các người à.”
“Vậy thì, hãy để tôi, đưa các người đi xem cái gì mới gọi là nguy cơ thật sự, huỷ diệt thật sự, tuyệt vọng thật sự!”
“Hoan nghênh tới giai đoạn 2 của thử nghiệm bảo địa!”
“Hoan nghênh tới thế giới của tôi!”
Cùng với sự biến mất của âm thanh canh giữ bảo địa, một luồng sáng trắng bao trùm toàn bộ đảo ác ma.
Văn Vũ đột nhiên cảm thấy cơ thể bị một lực lớn kéo lên, càng ngày càng bay lên cao.
Cho đến khi toàn đảo ác ma xuất hiện trước mắt Văn Vũ.
Cho đến khi toàn đảo ác ma biến thành một chấm nhỏ.
Cho đến khi Văn Vũ mất đi ý thức.
……
“Ào.”
Một lượng lớn nước lạnh tê buốt dội thẳng xuống đầu.
Vốn dĩ dựa vào thể chất cơ thể của Văn Vũ hoàn toàn không để ý cái gọi là “nước lạnh” trên trái đất.
Nhưng lần này khác.
Cái gọi là nước lạnh, mức độ lạnh buốt của nó vượt xa cái gọi là nước lạnh trên trái đất.
Văn Vũ lập tức giật mình, lập tức bật lên khỏi mặt đất.
Còn chưa đợi Văn Vũ kịp phản ứng, một âm thanh còn lạnh hơn truyền đến.
“Số 22956, tiểu đoàn pháo mà anh dẫn đầu có ý đồ chạy trốn trong đại chiến, vì vậy giam giữ đặc biệt toàn tiểu đoàn 30 ngày, tin rằng các anh đã sâu sắc nhận ra sai lầm của mình, hiện tại trở lại doanh trại của các anh, thực hiện sứ mệnh của mình.”
Ngôn ngữ lạ lùng vang lên, nhưng kỳ lạ là, Văn Vũ có thể hiểu được ý nghĩa của lời đó.
Khi âm thanh biến mất, trong bóng tối một ánh sáng đột nhiên xuất hiện.
Đó chính là cánh cửa của phòng giam.
Văn Vũ hít một hơi thật sâu, bây giờ mới quan sát khung cảnh xung quanh.
Trong căn phòng nhỏ hẹp, u ám, ở đâu cũng là rác, trên mặt đất là nước bẩn tanh hôi thậm chí nhấn chìm cả bàn chân của Văn Vũ.
Lại cẩn thận cảm nhận sức mạnh toàn thân, vẫn tốt, sức mạnh vẫn còn, còn tiểu hồn thú vẫn mơ hồ lơ lủng bên tai cậu.
Lại để ý thức rơi vào trong hồn cảnh thứ hai, bóng hình to lớn của Độc Nhãn lập tức xuất hiện trước mắt Văn Vũ.
Nhìn chung quanh một lượt, hồn sủng của bản thân và nhẫn không gian đều không thiếu thứ gì, Văn Vũ hít sâu một hơi, đi về phía ánh sáng phát ra.
Ngoài cửa, một bóng dáng cao lớn hiên ngang đứng ở cửa.
“Số 22956, đi theo tôi, tôi dẫn cậu trở về doanh trại.”
Văn Vũ lập tức gật đầu, đồng thời thở dài.
May là không để cậu tự mình đi tìm doanh trại gì cả, không thì hại chết ông đây rồi.
Thấy lần thử nghiệm đã tiện thể giải quyết phiền não của bản thân, lúc này Văn Vũ mới cẩn thận quan sát người trước mặt.
Cao khoảng 1m9, cơ bắp cuồn cuộn, chứng tỏ rằng cơ thể của người này có sức mạnh cực lớn.
Xét về tỉ lệ cơ thể và ngoại hình, trông rất giống một người phương Tây da trắng, điểm duy nhất không giống đó là mái tóc bạc phát sáng.
Văn Vũ đột nhiên nhớ ra, cậu không thể nào quên được câu nói cuối cùng của người bảo vệ bảo địa.
“Chào mừng đến với thế giới của ta.”
“Thế giới của nguơi?”
Sự nghi ngờ trong mắt của Văn Vũ vừa xuất hiện liền biến mất.
“Trưởng quản, xin hỏi chỗ này là ở đâu? Hình như có cái gì đó tôi không thể nhớ ra được.”
Văn Vũ cố tỏ ra đau khổ dò hỏi.
Bước chân của người đàn ông tóc bạc phía trước dừng lại một lúc, chậm rãi nói: “Ừm, mùi vị của giam cầm không dễ chịu đúng không?”
Nguời đàn ông tóc bạc nhàn nhạt nói một câu, nhưng Văn Vũ có thể nghe ra chút khinh thường, hả hê, thậm chí là cả đồng cảm trong lời nói của hắn.
“Nhắc nhở cậu một chút, đây là Thiểm Lam Tinh, thánh thành Silver Moon, doanh trại của quân đoàn số 3, thân là chỉ huy của tiểu đoàn pháo số 94 thuộc quân đoàn số 3 , trong trận chiến tháng trước, cậu không những không dẫn đầu tấn công, ngược lại còn muốn nhân lúc trời tối chạy trốn, bị đội chấp pháp của chúng tôi bắt lại và giam giữ.”
“Mà này, những người cấp hai cấp ba các cậu cho rằng chỉ cần ra khỏi thánh thành, là có chạy về phía ngày mai tươi đẹp sao?”
“Thật là nực cười!”
Người đàn ông tóc bạc dùng giọng điệu mỉa mai để nói ra nguyên nhân kết quả của sự việc.
Càng khiến Văn Vũ ngày càng mơ hồ.
“Thiểm Lam Tinh? Thánh thành Silver Moon? Quân đoàn số 3?”
Văn Vũ khẽ lầm bầm.
“Ừm, đến rồi, vào đi.”
Đi được khoảng 10 phút, người đàn ông tóc bạc dừng lại, sau đó tránh người, phía trước, một doanh trại sơ sài xuất hiện trước mắt Văn Vũ.
“Còn nữa, hãy nhớ kỹ, vì là lần đầu tiên phạm lỗi của các cậu, hơn nữa hiện tại thiếu hụt nhân lực nghiêm trọng, vì vậy đặc biệt ưu đãi cho các cậu, nếu như là 10 năm trước, một khi xảy ra đào ngũ, giết chết không tha.”
“Lần sau sẽ không may mắn như vậy nữa đâu.”
Người đàn ông tóc bạc cảnh cáo xong liền rời đi, để lại Văn Vũ với vẻ mặt trầm tư.
“Đúng là không ổn rồi!”
Văn Vũ cười khổ lắc đầu, tuy rằng không hiểu lắm cái gì mà Thiểm Lam Tinh, cái gì mà thánh thành Silver Moon, quân đoàn số 3, nhưng Văn Vũ hiểu cái gì là tiểu đoàn pháo.
Sống lại một thế giới khác, không ngờ trong thử nghiệm lại trở thành bia đỡ đạn.
“Bỏ đi, không nghĩ nữa, thông tin vẫn không đủ, căn bản không thể đoán ra thử nghiệm này rốt cuộc có ý nghĩa gì.
Văn Vũ nhấc chân trực tiếp bước vào trong doanh trại.
……
Khi Văn Vũ bước vào, doanh trại vốn đang ồn ào bỗng trở nên yên tĩnh.
Mọi người nhìn thấy Văn Vũ, giống như là tìm thấy tổ chức, lập tức thở dài nhẹ nhõm.
Là người mạnh nhất trong số tất cả, Văn Vũ có sức ảnh hưởng như thế.