William nở nụ cười vô cùng tiêu chuẩn với Văn Vũ.

“Còn cậu ?’’

“Ông đây không ăn những thứ vở vẩn của cậu.’’

Sở Tử Lăng vừa dứt lời, trực tiếp lấy ra một miếng thịt khô từ trong nhẫn không gian ra ăn.

“Hai tên này có chút thú vị.’’

Khương Văn Đào nói đùa.

Văn Vũ ngược lại trợn tròn mắt.

“Não hai người này tuyệt đối có vấn đề.’’

Trong lúc những chức nghiệp giả ăn vẫn ăn, dọn xác vẫn dọn xác, ở nơi gần nhất với lối ra của tường thành , hai chức nghiệp giả cùng nhau dùng toàn lực ném xác chết trên tay ra xa.

Xác chết trên tay bay một đường parabol, rơi tự do ở độ cao 500m trên không, trong nháy mắt biến thành một chấm đen nhỏ trong tầm mắt hai người.

Lúc hai người quay đi xác chết mới vừa rơi xuống đất bên ngoài tường thành, vì vậy hai người không nhận ra lúc xác chết mới chạm đất giống như là rơi xuống nước, làm gợn sóng.

Cùng với làn sóng dập dờn, cảnh vật bên dưới mơ hồ hiện ra nguyên hình.

Phía dưới, một vùng đen thui sinh vật quỷ dị đang nhanh chóng tiến về phía tường thành.

Đây là năng lực ảo cảnh với phạm vi rất lớn, che phủ toàn bộ đội quân ma tộc trong ảo cảnh để đánh lén.

Kế hoạch của ma tộc thành công rồi, bởi vì cho đến hiện tại, tộc Silver Moon vẫn chưa báo động có kẻ địch tấn công.

"Anh Vương, anh nghĩ sao về thí luyện lần này?"

Một chức nghiệp giả vừa nói vừa lấy điếu thuốc đưa cho Vương Anh.

Anh Vương nhìn điếu thuốc trên tay.

Trước mạt thế, anh Vương sẽ không để ý tới nhãn hiệu thuốc lá này, nhưng bây giờ!

Anh Vương quý trọng cất những điếu thuốc lá vào trong lớp áo bảo hộ của anh ta.

"Có thể có chuyện gì chứ? Cậu đã chơi game chưa?"

"Đương nhiên là tôi chơi rồi!"

"Thí luyện lần này cũng giống như đánh phó bản trong game. Bây giờ chúng ta phải bảo vệ thành phố, để tôi nói cho cậu biết."

Anh Vương thần bí nói.

"Cậu có thấy người đàn ông và con chó lớn kia không?"

Anh Vương chỉ về phía Văn Vũ.

"Chúng ta cứ đi theo cậu ấy là được. Cậu ấy làm gì thì mình cứ làm theo? Lúc này cậu ấy là người mạnh nhất! Có lẽ chúng ta còn có thể ôm đùi cậu ấy!"

"Biết không?"

Anh Vương nói với vẻ đầy hiểu biết, trực tiếp lấy nửa điếu thuốc từ trong túi ra châm lửa, vui sướng hút một hơi!

"Nè, sao cậu không nói nữa?"

Mãi cho đến khi hút hết một điếu thuốc, anh Vương mới phản ứng lại, dù sao cũng gần một phút, nhưng người bên cạnh lại không có phản ứng gì.

Đang nghi ngờ nhìn về phía đồng đội, anh ta nhìn thấy người vừa nói chuyện với mình, miệng há to ngây người nhìn anh ta, nhưng không nói được gì.

"Này, có chuyện gì vậy?"

Anh Vương khó hiểu nhìn người đó.

Đôi mắt của đồng đội đầy sợ hãi và tuyệt vọng, và gương mặt của cậu ta dần trắng bệch.

Kinh nghiệm trong những ngày mạt thế làm cho anh Vương phản ứng ngay lập tức!

"Địch tấn công ! Địch tấn công!"

Anh Vương rống to một tiếng, sau đó thân thể nhanh chóng lui về phía sau cố gắng tránh xa đồng đội.

Nhưng chậm rồi!

Một dải dài màu vàng nhạt, giống như một sợi dây, trực tiếp xuyên qua cơ thể của đồng đội anh Vương, sau đó đột nhiên đoạn đầu mở ra, lộ ra gai nhọn sắc bén.

Trong lúc không ai kịp phản ứng, mũi nhọn này đã trực tiếp đâm thẳng vào đầu anh Vương!

"A..."

Đối mặt với mọi người, anh Vương không còn lực bước về phía trước, trong miệng phát ra tiếng nói không rõ, cho đến khi mũi nhọn lại thay đổi hình dạng!

Nó giống như một cánh hoa, gai đâm vào đầu anh Vương chậm rãi mở ra, lực lượng mạnh mẽ trực tiếp làm cho đầu Anh Vương nổ tung, trắng đỏ vung vẩy khắp mặt đất!

Khi những chiếc gai đã hoàn toàn mở ra, một con mắt màu đỏ nhạt xuất hiện ở cuối sợi dây thịt.

Ánh mắt khát máu hung ác quét qua mọi người!

"Sẵn sàng chiến đấu!"

William giật mình phản ứng lại, vung kiếm to lớn lên, kiếm quang đánh thẳng vào dây thịt, nhưng bị dây thịt nhanh chóng tránh ra!

Đột nhiên, sợi dây thịt đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người!

"Tới rồi!"

Văn Vũ nheo mắt lại, nhìn về phía mảnh đất trống ngoài thành.

Bên ngoài, hiệu ứng của ảo ảnh từ từ mờ đi, dưới sức mạnh của chức nghiệp giả cấp ba của Văn Vũ , thì thấy rõ đó là đám sinh vật màu đen đang lao về phía Ngân Nguyệt Thánh Thành!

Số lượng nhìn không có điểm cuối.

Thẳng đến lúc này, tiếng chuông mới dồn dập vang lên.

Đây là tiếng còi báo động địch tấn công của Ngân Nguyệt Thánh.

......

Ngay khi tiếng chuông vang lên, tiếng động ma sát dày đặc đã vang lên trong tai mọi người!

Đây là âm thanh của một con quái vật có thể trèo tường, leo về phía bức tường.

Khi mọi người rút vũ khí ra và nhìn chằm chằm lối vào của bức tường thành, dây thừng thịt vừa biến mất lại xuất hiện trong mắt mọi người!

Ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người, roi thịt càng lúc càng dài, một bóng dáng chậm rãi leo lên!

Đây là một sinh vật giống như kỳ nhông, cao hơn một mét, cơ thể dài sáu mét, không có một sợi lông nào, toàn thân màu vàng nhạt, nhìn từ xa có cảm giác trơn trượt. Cái đuôi khổng lồ dữ tợn đầy gai ngược.

Đầu tròn không có mắt, roi thịt chính là lưỡi của sinh vật này, đồng thời, nó cũng là cơ quan cảm giác của con quái vật này!

"Chết đi!"

William tức giận hét lên, ánh kiếm lại lao ra.

Nhưng vẫn không có hiệu quả gì!

Sức mạnh khổng lồ đánh vào cơ thể con quái vật kỳ nhông này, và cơ thể con quái vật sáng bừng lên.

Uy lực của ánh kiếm đã bị kỹ năng phòng thủ của con quái vật này hóa giải!

"Hí hí khà."

Khi con quái vật phát ra âm thanh không rõ, cơ thể khổng lồ lao thẳng vào William!

Con quái vật đầu tiên leo lên tường thành cũng có thực lực cấp ba!

"Có giúp không hả?"

Khương Văn Đào vội vàng hỏi Văn Vũ .

"Đại Hùng nổ súng giúp William một tay, những người còn lại chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu."

Văn Vũ nghiêm túc nói.

Ngay khi Văn Vũ nói xong, ít nhất có 30 cây roi thịt mỏng hơn một chút đã xuất hiện ở lối vào của tường thành!

Đây là con quái vật, mặc kệ số lượng hay chất lượng, hoàn toàn nghiền ép các chức nghiệp giả.

......

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play