Với uy lực bùng nổ của lựu đạn plasma, từng lường ánh sáng xanh điên cuồng tỏa ra cùng với những âm thanh rạn nứt của mặt đất, trực tiếp hủy diệt tất cả đồ vật xung quanh!

Văn Vũ yên lặng mà dừng bước, nghiêm túc nhìn pháo hoa màu lam đang nở rộ trước mắt.

Tay trái mò trong nhẫn không gian, một lọ thuốc trị liệu đã xuất hiện trong tay Văn Vũ.

Uống xong thuốc trị liệu hơi ngọt, thương thế trên cơ thể chầm chậm hồi phục lại, dưới hiệu quả của huyết nhục chi chương và thuốc trị liệu những chiếc xương gãy và thịt nát không ngừng mọc lại.

Lại uống thêm một lọ, trong thời gian một phút, tất cả vết thương trên cơ thể đã hồi phục được tám mươi phần trăm.

Mà pháo hoa long trọng trước mắt cũng như lời chào bế mạc…..

Dưới lớp tro bụi rơi, một cái hố đen to đùng xuất hiện trước mặt Vũ Văn, bên cạnh vị trí của cái hố có một phần cát đất đã bị uy lực của lựu đạn plasma hóa thành tinh thể!

Ở chính giữa cái hố, một bóng hình quỳ rạp trên mặt đất không ngừng hét lên vô cùng chói tai!

“Tên khốn khiếp, Tên khốn khiếp! Ta muốn giết ngươi! Giết ngươi!!!”

Đó là Cổ Ma.

Đại Hùng đã sớm hóa thành tro bụi!

Hài cốt đã không còn tồn tại….

Văn Vũ chậm rãi đi tới bên miệng hố, cẩn thận đánh giá cái tên đang vặn vẹo liên tục trên mặt đất cách đó không xa!

Nửa người dưới của Cổ Ma đã biến mất không chút tăm hơi, vết thương trên eo rất lớn, bị sức nóng từ lựu đạn tỏa ra đốt cháy khét lẹt.

Bốn cánh tay cũng đã hoàn toàn biến mất.

Đống vảy trên người vỡ vụn, lộ ra cả nội tạng bên trong.

Gương mặt bị nổ đến biến dạng.

Chịu tổn thương nghiêm trọng đến mức đấy, nhưng Cổ Ma vẫn không chết!

Hai mắt nó đã không thể nhìn thấy nhưng vẫn hét lên những tiếng chói tai, đồng thời, ma khí quanh thân điên cuồng phun trào.

Đó là bạo phát ma khí!

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Cổ Ma liên tục phun ra bốn đến năm lần bạo phát ma khí!

Hơn nữa, vẫn còn tiếp tục!

Nhưng tất cả chỉ là giãy chết mà thôi!

“Tách!”

Tiếng bật lửa giòn giã vang lên, Văn Vũ châm một điếu thuốc, chậm rãi phun ra một làn khói.

Khói bay tứ tung, gương mặt Văn Vũ dần dần bị khói bao trùm mơ hồ không nhìn rõ.

Thể lực tiêu hao ngày càng lớn, sức bạo phát của ma khí cũng ngày càng yếu, cuối cùng biến mất không thấy tăm hơi.

Tiếng hét chói tai của Cổ Ma cũng dừng lại, đến tận lúc cuối chỉ còn lại tiếng thở hổn hển.

Lặng lẽ dập tắt điếu thuốc, Văn Vũ từng bước từng bước đi tới phía Cổ Ma.

Cổ Ma cả người tàn tạ, nghe thấy tiếng bước chân thì đột nhiên kêu lên.

“Đừng giết ta, đừng giết ta, các ngươi đã thắng rồi, ta đầu hàng. Ta có thể khống chế ma vật, ta có tác dụng rất lớn, ta đồng ý đầu hàng, cầu xin ngươi hãy tha cho ta một mạng!”

Tiếng hét của Cổ Ma đã không có một chút lạnh lùng tàn bạo nào như trước mà giống như một con chó bị rơi xuống nước, yếu ớt van xin không ngừng.

“Ồ.”

Chỉ là một tiếng trả lời hờ hững nhưng Cổ Ma lại cảm thấy đã tìm được hi vọng sống sót.

“Ta có thể khống chế ma vật, ta có thể truyền tin tức cho các ngươi, ta chấp nhận làm nô lệ cho ngươi, làm chó săn cho ngươi, ngươi bảo ta làm cái gì cũng được!”

“Thì ra các ngươi cũng sợ chết à?”

Giọng nói trầm thấp của Văn Vũ vang lên, nhưng lại bị nhấn chìm trong làn sóng cầu xin của Cổ Ma.

“Cái... cái gì?”

Cổ Ma không nghe rõ lời Văn Vũ, lập tức hỏi lại.

“Ta nói, ngươi đi chết cho ta!”

Văn Vũ hét lên một tiếng, bước một chân ra, Tham Lam Chi Xúc trong tay lập tức hóa thành hư vô, xuyên thẳng vào trong đầu Cổ Ma.

“Không...”

Cùng với tiếng kêu gào thảm thiết của Cổ Ma, Văn Vũ trực tiếp hóa giải trạng thái hư hóa của Tham lam chi xúc.

Tham Lam chi xúc giống như lập tức sinh trưởng trong đầu Cổ Ma.

Dưới tác động của hư hóa, bỏ qua khả năng phòng ngự, sự công kích này có vật liệu cường độ song phương.

Lưỡi đao của Tham Lam chi xúc tương đương với vũ khí cấp D, mà đầu óc của Cổ Ma không thể cứng hơn vũ khí cấp D được.

Thế nên kẻ bị thương chính là Cổ Ma!

Tay phải Văn Vũ tăng thêm lực, tiếng ma sát chói tai vang lên.

Đó là lưỡi đao của Tham Lam chi xúc đang cọ sát với xương sọ của Cổ Ma.

Văn Vũ từ từ di chuyển Tham Lam chi xúc, cố gắng dốc hết toàn lực cho Cổ Ma phải gánh chịu tổn thương lớn nhất, và...

Nỗi đau đớn lớn nhất!

Tiếng kêu của Cổ Ma càng ngày càng yếu, càng ngày càng nhỏ bé.

Văn Vũ chậm rãi sử dụng Tham Lam chi xúc, đầu của Cổ Ma đã bị quấy nhiễu đến nát bét.

Lần này, cho dù có bộ tộc Cổ Ma có lấy lại cỗ thân thể này thì nó cũng không thể sống được nữa.

“Hừ.”

Một tiếng thở dài trầm thấp vang lên, Văn Vũ nhìn tàn tích của Cổ Ma dưới chân, lại nhìn xung quanh bãi cát vàng.

Một lát sau, Văn Vũ lắc đầu, trực tiếp móc ma tinh từ trong đầu Cổ Ma ra, giải trừ trạng thái chiến đấu, đút cho tiểu linh thú.

Ma tinh của Cổ Ma có năng lượng vô cùng mạnh mẽ.

Tiểu linh thú tiêu hóa nửa ngày mới có thể tiêu hóa xong ma tinh của Cổ Ma.

Văn Vũ yên lặng cảm nhận một chút, chỉ một viên ma tinh của Cổ Ma mà tố chất thân thể của tiểu linh thú đã tăng từ 50,5 lên 55,5 điểm.

Hơn nữa, tố chất thân thể của Văn Vũ là 61,5 điểm. Một khi tiến vào trạng thái chiến đấu thì Văn Vũ có thể bộc phát thành 117 điểm!

Cậu lại xoay người tỉ mỉ tìm kiếm trên mặt đất. Một lúc sau, Văn Vũ từ trong đống cát đào ra được một chiếc nhẫn không gian.

Đó là của Đại Hùng.

Rút ba điều thuốc trong nhẫn ra, Văn Vũ châm lửa, cắm xuống hố cát, sau đó xoay người đi về phía William và những người khác.

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play