Tên nhóc này lúc mới tiếp xúc thì hơi ngốc nghếch, nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện thì đã dần dần trở lại bình thường.
Chỉ tiếc tốt quá hóa dở, bây giờ có vẻ như tính cách của Tôn Ngạo Thiên sau khi tiếp xúc với các cường giả đã bị đả kích không còn chút tự tin nào.
Bỏ qua ánh mắt của mọi người, Văn Vũ đi đến cạnh vương phi Fina.
“Vương phi đại nhân, mức độ nguy hiểm đã vượt qua dự kiến. Thế nên chúng ta phải đi càng nhanh càng tốt, có thể sẽ rất khổ cực, hi vọng vương phi có thể lượng thứ.”
Vương phi Fina cũng không hề có tính cách bề trên cao ngạo, gật đầu đồng ý.
“Làm phiền các vị dũng sĩ.”
Văn Vũ nghe được câu trả lời của Fina thì nói với Basson.
“Tiếp tục tìm đường, tìm một phương hướng an toàn một chút, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây.”
Basson gật đầu, chỉ về phía Đông Tây.
“Đi về hướng kia, mức độ nguy hiểm nhỏ hơn một chút, nhưng cũng có một mức độ nguy hiểm nhất định. Ừm, có lẽ mức độ ngang với bảy con ma vật vừa rồi.”
“Nhanh chóng xuất phát!”
Văn Vũ nghe xong thì hô lên với những chức nghiệp giả đằng sau.
Trận đấu vừa kết thúc, mặc dù ai cũng mệt mỏi nhưng tất cả mọi người đều không kêu ca oán hận nửa lời.
Đi thêm một bước thì càng gần với việc hoàn thành nhiệm vụ một bước, đạo lý này ai cũng hiểu.
...
Mặt trời chói chang, treo lơ lửng trên bãi cát vàng.
Nhóm người vô cùng chật vật, càng đi càng chậm.
Môi trường của Thiểm Lam tinh cũng tương đồng với trái đất.
Chỉ có điều sau khi ma tộc xâm nhập thì môi trường sinh thái của Thiểm Lam tinh đã bắt đầu thay đổi!
Giống như bây giờ.
Với tố chất thân thể của chức nghiệp giả, cho dù bị ném vào hoang mạc Sahara cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng đáng tiếc, nơi này lại là Thiểm Lam tinh.
Không giống trái đất.
Nhiệt độ của vùng cát vàng này vô cùng cao!
Văn Vũ lau mồ hôi trên trán.
“Nhiệt độ cao quá!”
Khẽ cảm thán một tiếng, Văn Vũ quay đầu nhìn những người phía sau.
Tất cả mọi người, kể cả chức nghiệp giả cấp ba như William cũng di chuyển chậm chạp như một xác chết di động. Vương phi Fina đã sớm được William cõng trên lưng.
Tứ hoàng tử được Sở Tử Lăng ôm trong lòng, trên cổ đeo một mặt dây chuyền ngọc bội màu xanh nhạt, bảo vệ tứ hoàng tử khỏi cái nóng.
Ngọc bội này được vương phi Fina lấy từ nhẫn không gian của mình.
“Dừng lại, tất cả dừng lại!”
Văn Vũ đi phía trước hô lên một tiếng, đánh thức đám người đang mê man.
“Phù phù.”
Nghe được mệnh lệnh của Văn Vũ, người có thực lực yếu nhất đi ở sau cùng trực tiếp ngã xuống đất.
“Không thể tiếp tục đi nữa, không ai ngờ nơi quỷ quái này lại nóng như vậy. Nếu đi tiếp sẽ tiêu hao thể lực quá lớn, một khi gặp phải ma vật thì chúng ta sẽ mất đi sức phản kháng!”
Khương Văn Đào mấp máy đôi môi khô khốc, khàn khàn nói với Văn Vũ.
“Đúng vậy, tìm một nơi có bóng râm để nghỉ ngơi. Tôi cũng không ngờ độ khó của nhiệm vụ lần này không chỉ có đám ma vật đuổi theo mà còn có cả ông trời. Rõ ràng ông trời cũng đang chống lại chúng ta!”
Văn Vũ thấp giọng chửi một câu, nhiệt độ cao khiến cậu hơi cáu kỉnh.
“Trước tiên chúng ta qua bên kia thử xem, tìm một cái hang động nghỉ ngơi một chút, chờ đến tối rồi lại đi tiếp.”
Khương Văn Đào đề nghị.
“Bây giờ cũng chỉ có thể như vậy.”
Văn Vũ gật đầu, xoay người đi về phía những tảng đá kì dị lởm chởm cách đó không xa.
Bây giờ để Văn Vũ đi dò đường là thích hợp nhất, dù sao thể lực của cậu vẫn đầy đủ.
...
Dựng lều đơn giản, sau đó William đặt vương phi Fina xuống đất, rồi đưa một bình nước qua.
“Cảm ơn.”
Vương phi Fina nhìn William, rồi làm một lễ quý tộc tiêu chuẩn của Thiểm Lam tinh, sau đó đón tứ hoàng tử từ tay Sở Tử Lăng, nhấp từng ngụm nước nhỏ.”
“Đây là vinh hạnh của tôi, thưa điện hạ!”
Lễ nghi của William càng tiêu chuẩn hơn.
“Phụt...”
Hành động của hai người khiến Sở Tử Lăng ở bên cạnh không nhịn được cười.
May mà Sở Tử Lăng cũng không phải kẻ ngốc, nhìn thấy William và vương phi Fina đồng loạt nhìn về phía mình thì lúng túng cười hai tiếng, sau đó xoay người đi về phía Văn Vũ và Khương Văn Đào.
Văn Vũ và Khương Văn Đào đang thảo luận hành động tiếp theo, cùng với vấn đề lớn nhất mà họ đang phải đối mặt lúc này- Tiếp tế!
Chính là vật phẩm tiếp tế, cho dù là đồ ăn nước uống, thậm chí là thuốc trị liệu đều xuất hiện trạng thái thiếu thốn, mà đây mới chỉ là ngày đầu tiên chấp hành nhiệm vụ!
Điều đáng sợ hơn nữa chính là những cột đá trao đổi có thể nhìn thấy ở bất cứ đâu trên trái đất, nhưng ở nơi này lại không thấy bóng dáng!
Đó là một chuyện vô cùng đáng sợ.
Thử nghĩ một chút mà xem, trong tình huống không có thuốc trị liệu, môi trường khắc nghiệt này cũng đủ để biến vết thương nhẹ thành thương nặng, sau đó dẫn đến tử vong!
“Các anh còn bao nhiêu thuốc trị liệu và đồ ăn?”
Văn Vũ hỏi Khương Văn Đào trước tiên.
“Thuốc trị liệu trung cấp còn hơn mười bình, nhưng thuốc này đối với chức nghiệp giả cấp ba không có tác dụng lớn lắm. Thuốc trị liệu cao cấp còn tám bình.”
--