Mặc dù đám người Khương Văn Đào “giàu sang phú quý”, nhưng loại đồ vật chất như vậy, không phải là vô hạn!
“Đồ ăn và nước đâu?”
“Cũng không còn nhiều nữa, dù sao, ai mà ngờ được cái nơi đổ nát này lại không có cột đá trao đổi chứ!”
Khương Văn Đào cười khổ nói với Văn Vũ.
“Có thể chịu được 10 ngày không?”
“Rất khó, nhưng mà, nếu như chết đi vài người thì….”
Không phải là Khương Văn Đào độc ác, với tình hình như này mà cứ tiếp tục, tiếp theo không muốn người chết, cũng không thể được!
Sở Tử Lăng ở phía sau cũng nghe thấy hai người họ nói chuyện, do dự nói
“Chỗ tôi vẫn còn ít đồ ăn.”
Với tình hình hiện tại, cần mọi người cùng nhau cố gắng, Sở Tử Lăng tất nhiên cũng không ích kỷ.
“Ừ, biết rồi….”
Văn Vũ sau khi nghe xong câu trả lời của hai người họ, thở dài gật đầu.
Chỉ khi nào làm lãnh đạo, mới biết cái loại áp lực này nặng nề thế nào!
“Nghỉ ngơi trước đã, sau đó chúng ta sẽ lên đường vào ban đêm, ban ngày nghỉ ngơi, như vậy có thể tiết kiệm được chút nước!”
Vấn đề đò ăn, có thể chịu được, thậm chí cả thuốc trị liệu, cũng có thể chịu được, nhưng, nước, thì không thể!
Sau khi hạ lệnh, Văn Vũ quay người đi đến chỗ vương phi Fina.
Với tình hình cột đá trao đổi trước mắt, vương phi Fina nên biết nội tình!
…….
“Tinh cầu này, đã bị chủ nhân của nó bỏ rơi rồi!”
Nghe thấy vấn đề mà Văn Vũ nói đến, vương phi Fina mở miệng nói thẳng.
Đó là lý do mà các cột đá trao đổi biết mất trên diện rộng!
Văn Vũ do dự một lúc, nghiêm túc nhìn vào mắt vương phi Fina, hỏi thẳng.
“Vậy thì, chủ nhân, rốt cuộc là cái gì?”
Fina lắc đầu, không nói đến thứ đồ gì.
Văn Vũ biết, lúc này đây là tình huống thực lực và quyền lực còn chưa đủ.
“Nghỉ ngơi cho tốt đi.”
Chào hỏi xong, Văn Vũ đứng dậy, quay lại chỗ của mình.
Đầu tiên cậu để ý thức vào hồn cảnh thứ hai, vết thương của Độc Nhãn đang được điều trị, nhưng, thương thế quá nặng, muốn hoàn toàn hồi phục,còn cần cả một ngày mới được!
Mà cơ thể của Văn Vũ, vì hiệu quả của liều thuốc bạo phát, sức lực bây giờ chỉ còn một nửa so với ban đầu.
Tiểu đội bây giờ, là lúc sức mạnh yếu nhất.
Lại vừa kiểm tra lại năng lực chiến đấu của Độc Nhãn, cùng với cái chết của cổ ma, hiệu quả của cổ huyết phong sát cũng đã được giải trừ, không thể không nói, đó là tin tốt duy nhất hôm nay!
Có năng lực mệnh đấu bên cạnh, Văn Vũ ít nhất có đủ khả năng liều mạng chiến đấu!
Nheo mắt lại, Văn Vũ dần dần chìm vào trạng thái ngủ.
…..
Mặt trời dần dần lặn, màn đêm bao phủ những vì sao lấp lánh hiện lên.
“Người anh em Văn Vũ, người anh em Văn Vũ, mặt trời lặn rồi, nhiệt độ cũng xuống thấp rồi, chúng ta nên xuất phát thôi.”
Người gọi Văn Vũ dậy, là Tôn Thụy Tinh.
“Hả? Ừ.”
Văn Vũ vẫn còn chút mơ màng, hiệu quả thuốc bạo phát, không đơn giản chỉ có sức mạnh bị giảm đi, đồng thời cũng khiến cho tinh thần chức nghiệp giả giảm xuống nhiều.
“Đi thôi.”
Văn Vũ lau mặt thật mạnh, sốc lại tinh thần. Mà ở đó không xa, toàn bộ chức nghiệp gỉa cũng đã sẵn sàng lên đường.
…….
Vì sao nhấp nháy trong màn đêm không đẹp chút nào!
Trừ cát ra, thì toàn là cát, trừ mặt đất màu vàng ra, thì toàn là đất vàng!
Khi mọi người tìm cả một ngày, cũng phát hiện ra được chút đồ.
Sao trời lấp lánh, tử khí trùng trùng, giống như một ông già, đã càng ngày càng gần với cái chết!
Văn Vũ không biết là do môi trường sinh thái thay đổi đột ngột, hay là do sợ xâm nhập của Qủy .
Mấy thứ đồ đó, không quan trọng với nhóm chức nghiệp giả.
Mặc dù không cần quan tâm đến nguyên nhân gây ra chuyện ở đây, nhưng, môi trường, đối với con người có ảnh hưởng rất lớn.
Trên nền cát bằng phẳng, không hề có vật cản, một khi ma vật phát hiện bản thân và mọi ngừơi, thì không cần nghĩ nhiều mà có thể đá nó đi.
Chưa kể nói đến việc không tìm thấy nguồn nước hay cột đá trao đổi, có khi, phương hướng cũng không phân biệt được.
May thay vương phi Fina có chuẩn bị mà đến, kịp lúc nhắc nhở mọi người phương hướng, nếu không, 10 ngày đường, tuyệt nhiên sẽ còn kéo dài hơn.
Mà ở cái nới sa mạc chết chóc này, sự công kích của ma vật là từng hồi một.
…..
Văn Vũ dùng sức xe xác ma vật ở trước mặt, vì bị giảm đi một nửa thế chất cơ thể nên Văn Vũ có chút khó khăn khi đối diện với một ma vật có điểm thể chất cơ thể 70.
May thay, số lượng ma vật mỗi lần, không nhiều, chỉ có tầm 3 con.
Cùng với việc Văn Vũ đánh ma vật phía trước, William và Sở Tử Lăng cùng giải quyết trận đấu.
Nhưng mà, đột nhiên có ba con ma vật cấp 3 công kích, lại còn khiến một chức nghiệp giả cấp hai sức mạnh thấp bị thương.
Năng lực của Basson, có thể cảm nhận được nguy hiểm từ xa đến, nhưng, đây cũng không phải vạn năng.
Khi mà ba con ma vật chôn xác dưới cát, Basson căn bản không cảm nhận được phương hướng của kẻ địch.
Văn Vũ đi dến bên cạnh chức nghiệp giả đang khóc lóc, nghiêm túc xem xét vết thương.Vết thương không nghiêm trọng, cái này không quá nghiêm trọng, ý là không ảnh hưởng đến tính mạng.
Chỉ đứt mất một chân thôi.
“Văn Vũ lão đại, giúp tôi với, giúp tôi với.”
Người đó nhìn Văn Vũ, ánh mắt đầy hi vọng.
Con đường này, tất cả mọi người đều nhìn được, Văn Vũ, không phải là con người ích kỷ, độc ác. Dưới tình hình nguy cấp, vẫn giúp đỡ người khác.
Có lẽ, có một bình thuốc trị liệu cao cấp có đủ khả năng tái sinh lại chân đứt, được phát cho cậu?
Đây chính là hi vọng mà người đó ôm lấy.
“Chỗ tôi có thuốc, uống không.”