Mặt trời trước mắt càng ngày càng lên cao, nhiệt độ bắt đầu tăng hơn so bình thường, Văn Vũ hét lớn.
“Dừng!”
Cùng với lệnh của Văn Vũ, cả đội từ từ dừng chân lại.
“Basson, Basson!”
“Văn Vũ lão đại, tôi ở đây.”
Basson ở không xa vội vàng chạy đến.
Thực lực của Basson mặc dù không mạnh, nhưng lại rất tận lực, cho nên ba ngày nay có bị thương, Văn Vũ cũng không để ý gì mà đưa anh ta bình thuốc trị liệu trung cấp.
“Tìm một nơi an toàn, chúng ta nghỉ lại.”
Bình thản nói một câu, Basson lập tức tận lực kích hoạt kỹ năng dự đoán nguy hiểm của mình.
“Bên này.”
Sau khi Basson chỉ, cả đội bắt đầu tiến về hướng Đông Bắc.
……..
Chỗ nghỉ ngơi, được Basson chọn giữa đống đá.
“Văn Vũ lão đại, sao vậy, chỗ này không tồi chứ.”
Basson nói thẳng.
“Ừ.”
Văn Vũ gật đầu, đối với vị trí trước mắt rất vừa ý.
Đá có thể chắn gió chắn cát, bên trong có nhiều chướng ngại vật, đủ để ngăn cản ánh mắt của ma vật ở xa, phát huy tác dụng che giấu đáng kể.
Đăt trại dưới một tảng đá kỳ dị như chiếc ô,Văn Vũ tìm Khương Văn Đào, bắt đầu đếm vật tư.
“Thức ăn và nước đã đủ rồi, thuốc trị liêu không được đủ cho lắm, thuốc trị liệu trung cấp có 6 bình, thuốc trị liệu cao cấp chưa tốn bình nào, cũng còn 6 bình, mà, trong tay Hầu Tử không còn nhiều đạn nữa, đây là điểm phiền phức.”
Khương Văn Đào nói với Văn Vũ, khiến Văn Vũ cau mày lại.
Đối diện với ma vật cấp 3, súng đạn trong tay Hầu Tử không mạnh nhưng có tác dụng hảo lực và gây rối rất tốt, dưới công nghệ tuyệt vời của Hầu Tử, súng tiểu liên gần như có tác dụng làm chậm, nhưng mà, đạn cũng có ngày dùng hết!
“Ừm, mới có ba ngày thôi, đã như này rồi!”
Văn Vũ xoa trán, tình hình tồi tệ khiến cho Văn Vũ có chút cau có.
“Mà….”
Khương Văn Đào do dự một lúc, nhìn thấy gương mặt cau có của Văn Vũ, sau khi suy nghĩ, quyết định nói ra.
“Mà, chỗ này cứ có gì đó không đúng lắm.”
“Sao vậy?”
Lời của Khương Văn Đào, khiến Văn Vũ hơi khưng lại.
Dưới tình hình hiện tại, Văn Vũ đối với lời nói của Khương Văn Đào, vô cùng xem trọng.
“Là năng lực của tôi.”
“Bản năng thú tính ( cấp A, năng lực bị động): Vượt xa bản năng chiến đấu ban đầu, khiến cho khă năng cảm nhận dược nguy hiểm của anh đạt đến cực hạn!”
Khương Văn Đào đơn giản giải thích hiệu quả của năng lực này, tiếp tục nói.
“Ngay khi vừa bước vào đống đá này, năng lực của tôi đã luôn nhắc nhở tôi, ở đây có nguy hiểm, nhưng mà….”
Khương Văn Đào tiếp tục cười khổ nói.
“Cứ luôn cho rằng,cái năng lực này của tôi chỉ có tác dụng khi đối mặt với đối thủ, khiến tôi nhanh chóng có phản ứng lại, đồng thời cũng dự báo được trước một cách đơn giản năng lực chiến đấu của đối thủ, có thể là mấy ngay áp lực lớn quá thôi.”
“Ừ.”
Văn Vũ trả lời lại, đứng dậy quay người đi đến chỗ Basson.
Mặc dù Khương Văn Đào tự nói chắc là do áp lực lớn, nhưng Văn Vũ tuyệt đối không cho rằng như vậy!
Cần biết, thân là bao thức ăn, có thể sống tiếp quan trọng nhất chính là thận trọng!
“Bason, anh cảm nhận lại một lần nữa đi, chỗ này có nguy hiểm gì hay không.”
Bason thấy Văn Vũ cau mày, bộ dạng nghiêm túc, nhắm hai mắt lại.
Lúc sau, Basson mở mắt ra, lắc đầu với Văn Vũ.
“Vẫn không có nguy hiểm gì, sao vậy Văn Vũ lão đại?”
Văn Vũ nghiêm túc nhìn Basson, lức sau, lắc đầu.
Đôi mắt Basson chân thành, cho thấy anh ta không nói dối.
Mà, Basson cũng không có lý do để nói dối.
“Không có gì cả.”
Thời gian 3 ngày bên nhau, Văn Vũ vẫn rất tin tưởng năng lực phán đoán cuR Basson, lại nói, bây giờ đi ra, không biết có thể tìm được nơi nghỉ ngơi tốt như này hay không.
Còn không bằng ở đây nghỉ ngơi một ngày đi.
“Nghỉ ngời đi.”
Văn Vũ gật đàu với Basson, quay người đi đến chỗ vương phi Fina ở phía xa.
“Cảm thấy sao rồi?”
Văn Vũ thấp giọng nói. Mấy ngày đi đường, người có làn da mềm mại yếu ớt như Fina có chịu nổi không, mà tứ hoàng tử như được bảo vệ bởi một súc mạnh vô danh nào đó, đến tận bây giờ, vẫn chăm chú nhìn bằng đôi mắt to tròn, chăm chú nhìn Văn Vũ, xem ra rất có tinh thần.
“Không có gì đáng ngại, khiến các dúng sỹ phải bận tâm rồi.”
Fina nói xong, lấy ra thức ăn và nước từ trong chiếc nhẫn rồi dùng.
“Còn anh?”
Câu này là nói với người chịu trách nhiệm bảo vệ vương phi Fina, trong câu nói không có giọng điệu tốt cho lắm.
“Không chết được!”
William trả lời lại.
Mấy ngày qua, Văn Vũ thực hiện biện phát đào thải nghánh nặng đến cùng, cho nên sắc mặt William cũng không tốt lắm.
Tôn Thụy Tinh ở bên cạnh nói với Văn Vũ.
“Mấy ngày nay, vất vả cho người anh em rồi.”
Văn Vũ có sự cống hiền mà ai cũng nhìn thấy, dù nó có hơi cực đoan, nhưng đó là sự lựa chọn an toàn duy nhất cho mọi người bây giờ!
Tôn Thụy Tinh, cũng là người bảo vệ cho vương phi Fina.
Hai người này, phẩm đức đoan chính, cái loại chuyện trách nhiệm này, Văn Vũ rất yêm tâm!
“Ừ.”
Nhẹ nhàng đáp lại câu nói của Tôn Thụy Tinh.
“Đúng rồi Văn Vũ lão đại, có vài chyện muốn thương lượng với mọi người.”
Người nói ra, là Basson ở phía xa.
“Sao vậy?”