Thân hình to lớn của thạch ma mang đến sức mạnh không gì sánh kịp!

Đáng tiếc, tốc độ của thạch ma thật sự không ổn!

Dưới sự gia tăng của năng lực mệnh đấu, thể chất cơ thể của Độc Nhãn tăng mạnh đến hơn 200 điểm, miệng vết thương nhìn rất khủng bố lại hoàn toàn không ngại đối với năng lực chiến đấu của Độc Nhãn!

Cho dù thạch ma không ngừng phân ra thành thạch ma nhỏ, muốn nhiễu loạn tầm mắt của Độc Nhãn, sau đó tự mình chạy ra công kích phạm vi của Độc Nhãn, nhưng nó cũng bị Độc Nhãn nhìn thấu, ngọn lửa bạo tàn trực tiếp hạ gục những thạch ma nhỏ!

Những móng vuốt với ngọn lửa đen điên cuồng mở rộng miệng vết thương trên cơ thể thạch ma.

Hắc viêm tàn sát bừa bãi, tiếng gầm gừ không dứt bên tai!

Đây là tiếng kêu rên sắp chết của thạch ma!

Cuối cùng, bụi trần lắng đọng (*) ......

(*) bụi trần lắng đọng: ý chỉ sự việc trải qua nhiều biến hóa hay sóng gió cuối cùng cũng có kết quả.

Thân thể được ngưng kết từ đất cát của thạch ma trực tiếp bị Độc Nhãn đốt thành tro bụi, chỉ để lại một viên ma tinh.

Độc Nhãn ngậm ma tinh, chậm rãi đi về phía Văn Vũ.

Cầm lấy ma tinh, Văn Vũ thu Độc Nhãn vào không gian hồn cảnh.

Nhìn mọi người xung quanh đầy vẻ thất vọng, Văn Vũ thở dài một hơi.

“Tìm một chỗ nghỉ ngơi trước đi, nghỉ một chút, rồi nghĩ tiếp theo nên đi thế nào!”

Không chỉ cái chết của vương phi Fina, mà cái chết của Basson cũng là một tổn thất lớn cho cả đội!

Điều này có nghĩa rằng hành trình tiếp theo chỉ có thể là khó khăn gấp rút!

......

Trong một hang động, đây là nơi nghỉ ngơi tạm thời mà mọi người mất gần 4 tiếng đồng hồ mới tìm ra!

Văn Vũ sững sỡ nhìn Tứ hoàng tử trong tay William, không biết lại nghĩ cái gì.

Không chỉ Văn Vũ, tất cả mọi người xung quanh yên tĩnh ngồi, mặt đầy bi quan tuyệt vọng!

Khó khăn của giai đoạn thứ hai quá lớn!

Hiện tại, sắp là ngày thứ tư, gần trăm chức nghiệp giả cũng đã chết mất 80%.

Càng khủng bố hơn là vương phi Fina là mục tiêu của nhiệm vụ cũng bị ma vật hành hạ đến chết!

“Đúng rồi, kỵ sĩ, không phải trong tay cậu có nhẫn không gian của vương phi Fina sao? Nhìn xem bên trong có thứ gì.”

Người đầu tiên phá vỡ cục diện bế tắc là tổng quản đoàn đội Khương Văn Đào.

William hơi do dự, nhưng vẫn lấy nhẫn không gian màu ngân bạch của vương phi Fina ra, ném cho Khương Văn Đào.

“Văn Vũ, cùng nhau xem đi!”

“Hửm? Ừ.”

Văn Vũ hơi phản ứng lại, lúc này mới đứng dậy, đi tới bên cạnh Khương Văn Đào.

Trên thực tế, hiện tại Văn Vũ cũng ở trong trạng thái hoảng hốt.

Khương Văn Đào nói “Mục tiêu của nhiệm vụ cuối cùng là bảo vệ Tứ hoàng tử, mà không phải Fina” có đạo lý nhất định, nhưng nhỡ may thì sao?

Nhỡ may nhiệm vụ thất bại thì sao?

Mọi người đều sẽ bị nhốt ở Tuyệt Địa không có hy vọng này, chờ đợi cái chết.

Hơn nữa, thật đáng buồn là đói chết, khát chết, hoặc là tuyệt vọng...... tự sát!

“Ừ, phán đoán của tôi không sai.”

Khương Văn Đào móc ra một cái radar, khẳng định gật đầu với mọi người.

Nghe thấy lời của Khương Văn Đào, mắt Văn Vũ sáng ngời lên, bước nhanh đi lên, đoạt radar trong tay Khương Văn Đào.

Rađa, chỉ đến một vị trí ở phía bắc đông.

Đối chiếu với lộ trình, vừa vặn là chỗ tránh nạn được mở bởi chúa tể theo như lời vương phi Fina đã nói!

“Đây là ra-đa! Điểm chỉ tới là đích của chúng ta! Mọi người, chúng ta vẫn chưa thua, chúng ta vẫn còn hy vọng!”

Giọng Văn Vũ không khỏi lớn hơn một ít, lại thuận lợi thu hút tầm mắt của mọi người tập trung đến chiếc ra-da trong tay Văn Vũ.

“Chúng ta chỉ cần bảo vệ tốt Tứ hoàng tử, thuận lợi tới đích, thì chúng ta sẽ thành công. Chúng ta có thể trở lại trái đất, chúng ta có thể rời khỏi cái Bảo Địa Thí Luyện đáng chết này. Các anh em. chúng ta còn hy vọng!”

Với tư cách là trưởng nhóm, Văn Vũ không thể không phát biểu để “nâng cao tinh thần”!

Đáng tiếc là Văn Vũ thật sự không phải người giỏi trong phương diện này.

Hơn nữa, cái chết liên tiếp đã làm trong lòng một số người tràn ngập tuyệt vọng.

“Đại ca Văn...... Văn Vũ, tôi có chút lời muốn nói.”

Giọng nói ngập ngừng vang lên, đó là một chức nghiệp giả bị thương nhẹ.

“Nói đi.”

Văn Vũ nhìn người này, thản nhiên nói. Trong giọng nói của cậu mang theo một chút nhu hòa ngoài dự đoán của mọi người.

Tuy rằng Văn Vũ không quen lên làm cấp trên, nhưng có một số việc Văn Vũ vẫn hiểu.

Tình huống hiện tại không thể vừa tạo áp lực, vừa độc tài!

Điều này sẽ trực tiếp phá vỡ đội ngũ vốn đã không ổn định!

“Tôi...... Tôi không chống đỡ nổi nữa......”

Giọng nói trầm khàn, tuyệt vọng phát ra từ miệng của chức nghiệp giả này.

“Tôi không muốn đi tiếp nữa. Tôi cũng không đi nổi nữa. Tôi muốn ở chỗ này đợi, cho dù nhiệm vụ thất bại......”

Mọi người lặng im.

Đây là hành vi đào ngũ!

“Vậy là, chờ đợi chúng tôi đi giải quyết lần thử nghiệm này? Mà anh, đặt hy vọng vào chúng tôi, phải không?”

Giọng nói lạnh băng của Văn Vũ vang lên.

Người quen với Văn Vũ đều biết, Văn Vũ đã nổi lên sát tâm!

“Xin lỗi, tôi cũng không đi nổi nữa. Xin lỗi đại ca Văn Vũ, xin lỗi......”

Văn Vũ vừa dứt lời, một âm thanh quen thuộc mang theo tiếng khóc nức nở vang lên.

Là Tôn Ngạo Thiên.

Không đợi Văn Vũ phản ứng lại, lại có một âm thanh vang lên.

“Đại ca Văn Vũ, những người như chúng tôi, căn bản không chống lại được ma vật, giống như anh đã nói, thậm chí ngay cả ngăn cản ma vật cũng không làm được. Có thể đi đến bây giờ, tất cả đều là bởi vì thực lực của đại ca, điểm này chúng tôi đều hiểu!”

“Tuy nhiên, tính mạng của chúng ta ở bên ngoài, cho dù không có chút gì đảm bảo, chúng ta sẽ đối mặt với cái chết bất cứ lúc nào!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play