Đã cắt nửa người trên của William thành nhiều mảnh nhỏ!

Thanh kiếm khổng lồ giơ lên càng lúc càng chậm, mãi đến cuối cùng mới có thể chạm vào đầu Cốt Ma, nhưng lúc này đã không còn một chút sức mạnh nào nữa.

Cốt Ma từ từ rút tay phải ra.

Một vết thương thật lớn xuất hiện trên lồng ngực của William!

Vết thương này không khác gì một cái cửa sổ, nhìn qua vết thương còn có thể nhìn thấy được cát bụi đang bay.

“Một tên!

Giọng nói trầm thấp và lãnh đạm từ miệng Cốt Ma truyền ra. Sau đó, nó quay người lại, chuẩn bị đuổi theo Khương Văn Đào và tứ hoàng tử!

Cốt Ma có đầu óc, nó cũng biết giao đấu cùng những con người này không có ý nghĩa gì. Chỉ cần giết chết tứ hoàng tử thì tất cả mọi cố gắng sẽ được đền đáp!

Nhưng nó vừa quay đầu định chạy thì lại bị một sức mạnh kéo lại!

“Tao vẫn còn chưa chết đâu...”

Giọng nói vang lên phía sau, một thanh kiếm khổng lồ đâm thẳng vào thân thể Cốt Ma!

Sức mạnh và sự sắc bén của thanh kiếm khiến áo giáp trên người Cốt Ma vỡ tan tành, thanh kiếm khổng lồ đâm thẳng vào xương cốt nó!

“Thủ đoạn mà mày vừa làm với tao, bây giờ tao sẽ trả lại!”

Giọng nói yếu ớt nhưng kiên định, sau đó một ánh sáng trắng lóe lên trên cự kiếm!

“Nguyệt Trảm, Nguyệt Trảm, Nguyệt... Trảm...”

Ba tiếng Nguyệt Trảm vang lên, cự kiếm từ từ bạo phát!

Ba ánh kiếm phun ra từ thân thể Cốt Ma!

“Aaaaa!

Một tiếng Gầm khủng khiếp từ miệng Cốt Ma truyền đến.

Ba đạo Nguyệt Trảm đã hoàn toàn cắt đứt thắt lưng của Cốt Ma, Cốt Ma lập tức bị cắt thành hai đoạn!

“Chết đi! Khốn nạn! Chết đi!!!”

Cốt Ma hoàn toàn không thể tưởng tượng được William lại có ý chí kiên định như vậy. Trước khi chết vẫn có thể kéo theo nó xuống hoàng tuyền!

Tình huống bất ngờ đã gây ra cái chết của Cốt Ma!

Theo tiếng gầm gừ của nó, bộ cốt giáp trên người trực tiếp bắn ra ngoài!

Bạo cốt thuật: Năng lực thiên phú của bộ tộc Cốt Ma, chỉ những tinh anh mới có thể nắm giữ kĩ năng này. Trong tình huống không còn gì để mất, bộ cốt giáp của Cốt Ma sẽ nổ tung, gây ra sát thương trí mạng cho những kẻ địch ở xung quanh! Sau khi cốt giáp nổ thì kí chủ cũng chết!

Cốt Ma là bộ tộc có sức chiến đấu mạnh mẽ trong Ma tộc, tính cách cũng vô cùng cực đoan!

Lúc sắp chết, Cốt Ma hung hăng phát động tự bạo!

Văn Vũ và Sở Tử Lăng vừa chạy tới bên cạnh Cốt Ma, nhìn thấy hành động của nó thì nhanh chóng chạy về phía ngược lại.

Nhưng Cốt Ma lại muốn kéo Văn Vũ và Sở Tử Lăng cùng chết!

William ở sau lưng Cốt Ma, sau khi bạo phát cũng đã ngã trên mặt đất không động đậy.

“Bùm!”

Tiếng nổ dữ dội từ xa vọng đến.

Văn Vũ nắm lấy Sở Tử Lăng, dùng sức ném về phía trước.

Dù sao thì hai người đã chạy tới bên cạnh Cốt Ma, dựa vào tốc độ tự bạo của nó thì hai người rất khó chạy ra ngoài!

Văn Vũ không tránh được phạm vi công kích của nó!

Đối mặt với tính hình này, Văn Vũ có hai đường để đi.

Một là lôi kéo Sở Tử Lăng cùng chết.

Hai là dùng toàn bộ sức lực ném Sở Tử Lăng ra ngoài, để Sở Tử Lăng sống sót, còn mình sẽ chấp nhận nổ tung!

Đứng chắn trước mặt Sở Tử Lăng, chắn cho anh ta những thương tổn.

Nhưng mà thân người làm sao có thể chắn được uy lực của vụ nổ này chứ?

Văn Vũ ném Sở Tử Văn ra ngoài, sau đó giải trừ trạng thái chiến đấu, mở hồn cảnh thứ hai, thu Độc Nhãn vào bên trong.

Sau đó lại tiếp tục tiến vào trạng thái chiến đấu, gia tăng Huyết Nhục Chi Chương, khởi động năng lực Hư hóa, nhanh chóng chui vào lòng đất.

Cuồng phong bão táp nổi lên, dư âm của vụ nổ lao thẳng đến nơi Văn Vũ đang ẩn nấp.

Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Văn Vũ không kịp chui quá sâu vào lòng cát.

Cơn bão kinh hoàng xen lẫn vô số mảnh xương thổi qua thân thể Văn Vũ.

Dưới trạng thái Hư Hóa, Văn Vũ chỉ cảm thấy thể lực của mình dần dần hao tổn.

Thể lực biến mất gần như không còn lại gì, nhưng bão táp trước mắt vẫn chưa kết thúc.

Những mảnh xương đánh thẳng lên người Văn Vũ, cậu chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm lại, sau đó bất tỉnh nhân sự!

Gió thổi qua gò má, mấy viên sỏi khổng lồ làm Văn Vũ hơi đau.

Cảm giác đau đớn giúp cậu từ từ tỉnh lại.

Cả người hơi lay động, Văn Vũ có thể cảm giác được mình đang ở trên lưng một người.

Văn Vũ mở mắt ra, nhưng đập vào mắt là một màu đen kịt!

Không nhìn thấy gì cả!

“Tôi mù...”

Văn Vũ khàn giọng lên tiếng, sau đó cổ họng đau nhói.

“Ừ, vết thương của anh rất nghiêm trọng. Thực ra cậu còn sống đã là một điều khiến tôi kinh ngạc rồi!”

Văn Vũ nhận ra giọng nói của người đang cõng mình, là Tôn Thụy Tinh.

“Bây giờ tôi không nhìn thấy, cũng chẳng cảm giác được gì, không khác gì bị bại liệt. Thế này thì có khác gì phế nhân!”

Văn Vũ cẩn thận cảm ứng thân thể, nửa đùa nửa thật nói.

“Nửa người dưới của anh đã không còn, nội tạng cũng rơi mất một nửa, còn không có cả trái tim... Vậy mà không ngờ anh vẫn có thể nói chuyện. Thành thật mà nói, nếu không phải anh Tôn kiên trì muốn đưa anh theo thì tôi sẽ không để ý đến bộ dạng này của anh đâu!”

Người lên tiếng là Sở Tử Lăng.

Thực ra nếu không có năng lực Huyết Nhục Chi Chương thì Văn Vũ chết chắc rồi! Hơn nữa, đến tận bây giờ Văn Vũ vẫn đang trong trạng thái chiến đấu. Một khi giải trừ trạng thái chiến đấu, không có sự bảo vệ của Huyết Nhục Chi Chương thì cậu sẽ chết ngay tại chỗ!

“Anh không sao chứ?”

“Không sao, cảm ơn...”

Nếu vừa rồi không phải trong thời khắc sống còn, Văn Vũ đẩy Sở Tử Lăng ra thì bây giờ chỉ sợ Sở Tử Lăng đến bộ xương cũng chẳng còn!

“Chết một người còn hơn chết hai người, huống hồ không phải tôi vẫn chưa chết sao? Đúng rồi, tứ hoàng tử đâu?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play