Văn Vũ thở ra một hơi.
“Đừng tức giận.”
Tôn Thụy Tinh đi tới, vỗ vỗ bả vai Văn Vũ, ông ta nhìn ra được trạng thái bây giờ của Văn Vũ không được tốt.
“Phù.”
Lại hít sâu một hơi, hình như làm như vậy có thể khiến cậu thoải mái hơn.
“Không phải tức giận, chỉ hơi kích động thôi, chúng ta thành công rồi đúng không?”
“Ừ.”
Tôn Thụy Tinh gật đầu.
“Tại sao tôi lại không cảm giác được, thực sự, đây là lần thành công vô cảm nhất của tôi, không cảm thấy vui vẻ một chút nào!”
“Tôi hiểu, chờ sau khi ra ngoài thì đi uống chút rượu, sau đó ngủ một giấc.”
“Thôi đi, uống một mình chán chết.”
“Tôi uống với cậu, nhưng cậu mời.”
Văn Vũ lườm một cái.
“Không sao, tôi có điểm, có thể đổi lấy hai bình rượu ngon.”
“Mọi người đã xong chưa?”
Tứ hoàng tử nhìn xung quanh đã không còn bất cứ sự phấn khích vui mừng nào nữa thì hỏi.
“Đưa chúng tôi ra ngoài, ở đây thật vô vị.”
Văn Vũ nói.
Tứ hoàng tử gật đầu: “Không cần khen thưởng à?”
Văn Vũ nhìn tứ hoàng tử, bật cười.
“Tại sao lại không cần chứ?”
Vừa rồi tâm trạng Văn Vũ không tốt, thế nên không nghĩ tới khâu này.
Nhưng nhiệm vụ này độ khó cao, thế nên phần thưởng chắc chắn cũng rất mạnh!
“Được rồi, bắt đầu phát thưởng.”
Tứ hoàng tử vừa dứt lời thì một chiếc rương chứa đầy ma tinh xuất hiện trước mặt mọi người.
“Trong này là ma tinh cấp hai, đó là phần thưởng của năm người các ngươi.”
Tứ hoàng tử nói xong thì yên lặng nhìn Văn Vũ.
Chỉ liếc nhìn một chút nhưng cũng khiến Văn Vũ bật cười.
Xem ra tứ hoàng tử cũng không ưa gì những kẻ “Đào ngũ”.
“Lão Tôn, anh đi đi, có thể hấp thụ được bao nhiêu thì hấp thụ bấy nhiêu.”
Văn Vũ nói với Tôn Thụy Tinh.
Tôn Thụy Tinh nhìn năm người bên cạnh không dám nhúc nhích, lại nhìn tứ hoàng tử cách đó không xa, sau đó nhanh chóng lại gần.
Từng viên ma tinh biến mất trên tay Tôn Thụy Tinh, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà tố chất thân thể của Tôn Thụy Tinh đã đạt đến 50 điểm!
Cấp hai đỉnh phong!
Thấy Tôn Thụy Tinh đã hấp thụ xong, Văn Vũ nhìn sang năm người đang sợ hãi đến mức không dám động đậy.
Các người cũng biết những thứ đồ này không thuộc về các người đúng không?
Nhìn sắc mặt xấu xí của năm người kia, Văn Vũ đột nhiên nở nụ cười.
“Lão Tôn, cầm hết rương ma tinh đó về!”
Không có so sánh sẽ không có đau thương. Sau khi chứng kiến sự anh hùng của nhóm người William thì Tôn Thụy Tinh cũng không có bất cứ sự đồng cảm nào dành cho năm người này, dứt khoát nhấc cái rương đến bên cạnh Văn Vũ.
Văn Vũ không áy náy chút nào, đặt tất cả số ma tinh còn lại vào trong nhẫn không gian.
Tứ hoàng tử ngồi trên cao gật đầu, mở miệng nói tiếp.
“Nếu năm người các ngươi đã nhận thưởng xong xuôi thì có thể đi rồi.”
Nói xong, không đợi năm người kia có ý kiến gì, tứ hoàng tử vung tay lên, một ánh sáng lóe ra, năm người trực tiếp bị dịch chuyển tức thời ra khỏi bảo địa.
“Tiếp theo sẽ đến phần thưởng của hai ngươi.”
Tứ hoàng tử nghiêm túc nhìn Văn Vũ và Tôn Thụy Tinh, ánh mắt hơi do sự, sau đó lại khẽ lắc đầu tự giễu.
“Coi như các ngươi may mắn, trong tay ta vừa vặn có chút đồ tốt, đưa cho các ngươi vậy.”
Một tia sáng trắng lóe ra, trước mặt Tôn Thụy Tinh xuất hiện một quyển trục.
“Thứ này thuộc về ngươi, hi vọng ngươi sẽ tận dụng nó thật tốt.”
Tôn Thụy Tinh cầm lấy quyển trục, còn chưa kịp nhìn kĩ thì đã bị tứ hoàng tử đưa ra ngoài.
Bên trong bảo địa chỉ còn lại Văn Vũ và tứ hoàng tử.
“Có lời gì muốn nói à?”
Hai người yên lặng một lúc lâu, cuối cùng vẫn là Văn Vũ hỏi trước.
“Ừ.”
Tứ hoàng tử gật đầu.
“Liên quan đến cái gì?”
“Liên quan đến chuyện khen thưởng của ngươi.”
Văn Vũ yên lặng một chút, thận trọng hỏi.
“Không thể nói chút gì liên quan đến Ma tộc hoặc chúa tể đồ vật à?”
Tứ hoàng tử lắc đầu, bày tỏ thái độ của mình.
Một lát sau, tứ hoàng tử lại nói.
“Ngươi, rất tốt, thực sự rất tốt.”
“ta đã nhìn được tất cả những biểu hiện của các ngươi, loài người là một chủng tộc thật tuyệt vời.”
“Thế nên ta giao kĩ năng này cho ngươi, cũng không tính là bôi nhọ kĩ năng này.”
Tứ hoàng tử vừa nói xong thì một quyển trục xuất hiện trước mắt Văn Vũ.
Văn Vũ nắm lấy quyển trục trong tay.
Sau đó một giọng nói vang lên trong đầu cậu.
“Hắc ám thần quang cấp SSS, năng lực chủ động: Trà trộn vào bóng đêm, điều khiển bóng đêm, thậm chí hóa thân thành bóng đêm, sau đó phát ra ánh sáng trong bóng tối!”
“Kỹ năng chia làm hai phần, hắc ám ( bóng tôi) và thần quang ( ánh sáng.)”
“Sau khi kí chủ thông thạo nắm giữ thần quang thì Hắc ám thần quang sẽ tăng cấp.”
“Điều kiện để tu luyện hắc ám thần quang.”
“Một: Kí chủ đạt cấp năm trở lên.”
“Hai: Kí chủ nắm giữ một kĩ năng cấp S của hệ Hắc ám trở lên. Có thể luyện kĩ năng Hắc ám thần quang, nhưng chỉ có thể sử dụng Hắc ám.”
“Ba: Kí chủ nắm giữ một kĩ năng cấp S của hệ Quang minh, lúc này có thể thức tỉnh Thần quang!”
“Quang minh và Hắc ám vốn là một thể!”
“Kỹ năng này là duy nhất!”