Tại thị trấn nhỏ, Viễn Viễn mở mắt.
Từ khi đến nơi này, ngày nào cậu ta cũng ngủ đến khi tự tỉnh. Điều này dường như chưa từng xảy ra trước đây. Giấc ngủ đủ đầy làm cả thể xác và tinh thần dễ chịu, cảm giác lười biếng nằm trên giường vừa mới lạ lại vừa an tâm.
Tiếng chim hót líu lo ngoài cửa sổ, tiếng côn trùng không rõ tên kêu vang, cùng với tiếng lá cây xào xạc theo gió thổi vào tai.
Viễn Viễn khẽ nheo mắt, chống người ngồi dậy, gỡ hai miếng lá cây trên mặt xuống. Vết thương trên người đang khép lại, chỉ còn cảm giác ngứa ngáy, không còn cơn đau buốt tim, cũng không còn sự tuyệt vọng khi máu cứ chảy mãi không ngừng.
Kéo rèm cửa ra, ánh mặt trời bất ngờ chiếu rọi khắp người.
Viễn Viễn tắm mình trong ánh nắng, nhìn ra những thửa ruộng bên ngoài, nghĩ đến cảnh tượng khuôn mặt nhỏ bé kia ló ra từ giữa những bông hoa hướng dương.
Khuôn mặt ấy nhỏ hơn cả bông hoa, trắng đến trong veo. Đôi mắt dung hòa một cách kỳ lạ sự tò mò và mờ mịt, lan tỏa một vầng sáng dịu dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT