Trang Khê khẽ bật cười, cậu đang cười ngoài đời thực, khóe miệng Tiểu Khê trong game cũng cong lên.
Viễn Viễn đã xoay người lại, đối mặt với cậu. Ở góc nhìn này, Trang Khê nhìn rõ khuôn mặt Viễn Viễn, ngẩn ngơ ngắm nhìn.
Trước đây, vết bỏng trên mặt Viễn Viễn rất nặng, sau đó còn dán hai miếng cỏ cầm máu tròn tròn, Trang Khê chỉ chú ý đến đôi mắt cậu ta, một đôi mắt cực kỳ trong trẻo và lạnh lùng.
Hiện tại, cỏ cầm máu không còn nữa, vết thương trên mặt cũng không nghiêm trọng như vậy, đường nét khuôn mặt bắt đầu hiện rõ. Sự xuất hiện bất ngờ này trước mặt Trang Khê khiến cậu có chút bối rối.
Chỉ cần nhìn đôi mắt kia cũng biết Viễn Viễn có vẻ ngoài phi thường, nhưng không ngờ lại phi thường đến mức này. Quan trọng hơn, cậu ta trông rất quen thuộc.
Tiểu Khê: “Viễn Viễn, tôi như đã gặp cậu ở đâu đó rồi.”
Viễn Viễn: “Học hành cho tốt vào, bớt xem tiểu thuyết đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT