Tiểu Tiền thị nói xong, thuận tay túm lấy quần áo của Mãn Bảo để nhấc bé lên, vừa sờ vào liền biến sắc, lập tức kéo bé vào sờ hết một lượt, giận dữ hỏi, “Mãn Bảo, muội đi nghịch nước hả?”
“Không ạ,” Mãn Bảo lập tức phủ nhận, kêu lên: “Muội không nghịch nước, là nước trên cây rơi xuống!”
Tiểu Tiền thị cũng chẳng phải đồ ngốc, vừa nghe thấy vậy liền hiểu ngay, tức giận vô cùng, một tay kéo Mãn Bảo về phòng thay quần áo ra, sau đó ra ngoài đánh Đại Đầu và Đại Nha một trận.
Đại Đầu Đại Nha kêu gào ầm ĩ, chưa biết đau đến mức nào, nhưng gào vô cùng lớn tiếng, Mãn Bảo sợ không nhẹ, từ trong phòng lao ra chắn ở trước mặt bọn họ, nước mắt lưng tròng nói: “Đại tẩu, là do muội đi rung cây, lần sau muội không dám nữa.”
Tiền thị đi từ trong phòng ra, nói: “Phạt hai đứa nó ngày mai xuống ruộng dẫm cỏ, lần sau còn dám để cô nhỏ nghịch như vậy, thì không chỉ là dẫm cỏ thôi đâu, việc trong nhà cũng cho mấy đứa phụ trách.”
Lúc Đại Đầu và Đại Nha bị đánh cũng không sợ đến nỗi nào, chỉ gào to mà thôi, nhưng bây giờ bà nội vừa dứt lời, bọn họ thật sự khóc lên.
Dẫm cỏ thật sự rất khổ, bởi vì nhà họ Chu nhiều đàn ông, nên ngay cả mẫu thân bọn họ ra ruộng cũng không cần phải làm việc này, càng đừng nói bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play