Mạc Trầm nhìn tôi chằm chằm: "Vọng Thư, còn nhớ tôi đã ch·ết thế nào không?"
Tôi lí nhí đáp: "Vì tôi."
Vẻ mặt Mạc Trầm trở nên lạnh lẽo: "Đúng vậy, vì cô. Từ đầu đến cuối đều là vì cô. Khoảnh khắc tôi cưới cô vào Mạc gia, đã định sẵn là tôi sẽ ch·ết ở cái ngã tư đó, ch·ết một cách bi thảm, thê lương, đầy oan khuất."
Giọng tôi nghẹn lại: "Mạc Trầm, tôi căm hận vụ tai nạn đó hơn bất kỳ ai trên đời này! Đã không biết bao nhiêu lần tôi muốn quay lại ngày hôm đó, giữ anh ở nhà, không bao giờ đến cái ngã tư đó nữa, như vậy thì đã có thể thay đổi kết cục của chúng ta rồi."
"Không thay đổi được đâu, Vọng Thư à." Mạc Trầm thở dài. "Không phải ngày hôm đó, thì cũng sẽ là một ngày khác."
"Ý anh là sao?" Tôi ngẩn người.
Trong mắt Mạc Trầm ánh lên vẻ thương hại, xen lẫn chế giễu và bi ai. Anh im lặng một lúc lâu rồi nói: "Bởi vì, cô chính là cái loại mệnh tiện."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play