Edit Ngọc Trúc
Tuy nói rằng trong nhà không nên nói người nhà không tốt, nhưng Hàn Nghị làm cậu ruột của Lan Hạc Vọng, vẫn phải vuốt lương tâm mà nói một câu—đứa cháu lớn này của hắn… tính cách thật ra rất lạnh nhạt. Đối mặt với những người thân cận nhất như bọn họ và mấy vị đại sư đã che chở hắn từ nhỏ, thái độ của hắn còn tạm gọi là hòa nhã một chút, đổi thành người ngoài không thân thích, thì có thể khiến hắn nhướng mày một chút cũng đã là không tệ rồi.
Nhưng nếu hắn không nhìn nhầm, thì vừa rồi đứa cháu lớn này của hắn không chỉ là nhướng mày, còn chủ động giới thiệu bản thân với Tạ Vô Ngu. Tuy chỉ là ngắn gọn nói một cái tên, nhưng thái độ này thì thật sự rất khác thường.
Hàn Nghị có lý do để nghi ngờ, đứa cháu lớn này không phải thật lòng muốn cổ vũ hắn, mà là…
Ai, nghĩ cũng không dám nghĩ nữa.
Hàn Nghị cầm chén rượu suýt nữa sặc, lắc đầu không nhắc lại chuyện Lan Hạc Vọng, cầm đũa mời mọi người tiếp tục ăn.
Sau một phen như vậy, Tạ Vô Ngu lại bị mấy người như Chúc Vi, vốn không uống được rượu, kéo uống vài chén, rượu trắng rượu hồng lẫn lộn, uống xong rồi mắt cũng hoa cả lên. Cậu cầm đũa gắp miếng gừng, tưởng là lát thịt, nhét vào miệng: “… Phi phi phi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT