Edit Ngọc Trúc
A dì chắc chỉ tiện miệng nói một câu, vậy mà Tạ Vô Ngu lại hơi khựng bước, sau đó khẽ mỉm cười với dì, rồi đi vào trong nhà, tốc độ cũng nhanh hơn một chút.
Lan Hạc Vọng đang ngồi trong phòng khách xem tài liệu, nghe thấy tiếng bước chân thì ngẩng đầu lên nhìn.
Có lẽ do ánh đèn trong phòng khách hơi tối, anh đang đeo một cặp kính gọng kim loại thanh mảnh. Khi ngẩng đầu nhìn sang, ánh mắt phượng sắc bén khẽ nheo lại, biểu cảm hiếm khi hiện lên một chút mơ hồ.
Tạ Vô Ngu đưa mắt nhìn anh — tóc anh vẫn còn hơi ướt, trên người không mặc vest như thường ngày mà là bộ đồ ở nhà bằng vải cotton trơn màu, cả người trông vừa ngoan ngoãn lại vô hại.
Nhìn qua trong đầu Tạ Vô Ngu không nhịn được nghĩ: Ai mà nhìn thấy một “bé ngoan” thế này lại không bị đánh gục bởi cơn bộc phát tình thương của cha chứ?
Ít nhất thì cậu không thoát được rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play