Edit Ngọc Trúc
Bạch Vân Hà nằm gần cửa sau Bạch Vân Quan.
Lúc này đang giữa tháng, trăng tròn treo cao trên màn trời như một mâm ngọc, ánh trăng lấp loáng đổ xuống, theo dòng sông róc rách chảy trôi, soi thành một mảng sáng lấp lánh như vỡ vụn ngọc xanh.
Những chiếc đèn trôi theo dòng nước xa dần. Tạ Vô Ngu ngắm nhìn một lát, rồi đẩy Lan Hạc Vọng tới dưới một gốc tùng già bên bờ sông, tránh khỏi đám đông chen lấn.
Gió nhẹ lướt qua, ánh nến trong những chiếc đèn hoa sen bập bùng nhảy múa trong tay. Tạ Vô Ngu vươn tay giữ lại một chiếc, mỉm cười đưa cho Lan Hạc Vọng.
Tết Trung Nguyên vốn có tục thả đèn trôi sông, nhưng khác với những đêm hội thả hoa đăng rực rỡ, đèn Trung Nguyên là để siêu độ cô hồn dưới nước, gửi gắm nỗi tưởng nhớ đến người thân đã khuất.
Không xa là pháp hội siêu độ vẫn đang tiếp tục, tiếng tụng kinh lờ mờ vang lại theo gió đêm. Lan Hạc Vọng đón lấy chiếc đèn hoa sen ấm áp ánh nến từ tay Tạ Vô Ngu, ánh trăng dịu mát chiếu xuống, khiến anh nhìn thấy nét cười nhàn nhạt nơi khóe môi cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT