Edit Ngọc Trúc
Tạ Vô Ngu liếc mắt một cái, thổi thổi ngón tay như không có gì, nhẹ giọng nói: “Trên đó có bụi.”
Cậu thật sự chỉ là thấy bẩn nên tiện tay lau thôi mà.
Chúc Vi làm ra vẻ “tôi đầu óc rất tỉnh táo, cậu đừng lừa tôi”, giọng điệu phức tạp: “Ờ… miễn là cậu vui.”
Tạ Vô Ngu: “……”
Nói đùa vài câu, mọi người phân phòng xong, thu dọn đơn giản một chút rồi cùng nhau xuống lầu ăn tối.
Bữa tối do chủ nhà chuẩn bị, đoàn phim đã trả trước tiền thuê nhà và tiền ăn nửa tháng, bày ra toàn là món ăn nhà làm, tuy không tinh xảo nhưng thắng ở chỗ phong phú, mỗi món đều là tô lớn, mọi người ai nấy đều ăn rất ngon miệng.
Chúc Vi vừa vỗ bụng vừa lên lầu, lúc đi ngang qua phòng Lâm Hiểu Hiểu – cánh cửa vẫn luôn đóng – bỗng nhiên nhớ ra, “Ơ, con bé đó có phải không xuống ăn cơm không?”
Diệp Gia Hòa ăn xong liền bắt đầu mệt rã rời, nghe vậy khẽ nhướn mí mắt, vẫn chưa hoàn hồn: “Ai cơ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play