“Nhớ kỹ rồi chứ.”
Diệp Mãn khẽ gãi đầu, “Vâng……”
Như người lơ lửng giữa tầng mây quay về phòng, cậu đổ người lên giường, chỉ còn đôi tai đỏ bừng khẽ lộ ra bên ngoài chăn.
Đại ca xem cậu như trẻ con sao?
Cảm thấy bản thân thật đáng xấu hổ, còn bày đặt làm nũng, Diệp Mãn trở mình, nằm ngửa ra nhìn chằm chằm trần nhà, ánh mắt trống rỗng.
Cái vị ngọt ngào kia dường như vẫn chưa tan đi, vẫn còn vương vấn trong khoang miệng.
“Thống ca à……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT