Diệp Mãn rất rõ ràng, nếu cậu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng có ngày làm cạn kiệt hết kiên nhẫn của người khác.
Lý trí thì hiểu rất rõ, hiện tại điều cậu nên làm nhất chính là ở bên Trì Giác cho tốt, không nên vô cớ gây chuyện. Nhưng cảm xúc lại chẳng dễ kiểm soát đến vậy, ghen tuông và oán hận cứ âm ỉ trong lòng, khó lòng dứt bỏ.
Giá như trong sai lầm đầy mờ mịt này, thật sự có một kẻ xấu thì tốt biết bao.
Đôi khi, Diệp Mãn thậm chí còn mong rằng là ai đó cố ý giở trò, cố tình tính sai phần của cậu với Trì Giác. Như vậy thì ít nhất cậu cũng có thể đường hoàng mà trách móc một người, không đến nỗi trông như thể bản thân nhỏ nhen, bụng dạ hẹp hòi, chỉ vì một lỗi sai chẳng rõ thuộc về ai mà mãi không buông bỏ như một kẻ u ám khó ưa.
Cậu khẽ chạm tay lên mắt mình.
Cậu không thể nhìn thấy hình dáng mình trong gương, nhưng có lẽ vẻ ngoài vẫn giống như trước, thuần khiết, vô tội, khiến người ta muốn che chở.
Ai mà ngờ, một người như vậy, bên trong lại giấu đầy oán độc đến mức không thể kìm nén?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT