Kinh Thị vốn là nơi thường xuyên chạm mặt minh tinh, nên dù có ai đó khiến người ta ngoái nhìn thì cũng chẳng gây ra mấy động tĩnh hay xôn xao. Mọi người trong tiệm tuy không kiềm được ánh mắt hướng về phía hắn, nhưng phần lớn chỉ là thoáng nhìn, không tính là mạo phạm.
Thế nhưng Diệp Mãn vẫn như bị đông cứng lại trong tích tắc. Cậu nắm chặt cây gậy dò đường trong tay, gắng hết sức đè nén cảm giác muốn trốn vào một góc tối.
“Tiểu Mãn...?” Lý Minh Diễm ngập ngừng, có chút không dám tin vào mắt mình.
Trì gia đã chuẩn bị cho cậu vài bộ quần áo, từng bộ từng bộ đều được sắp sẵn trong tủ, không cần cậu phải mò mẫm chọn lựa. Tất cả đều là hàng hiệu cao cấp mới ra mắt, khoác lên người Diệp Mãn – như thể chiếc giá áo trời sinh – càng tôn lên khí chất sang trọng đặc biệt. Chỉ cần liếc qua cũng thấy cậu toát ra vẻ quý khí không thể che giấu.
Nhưng thứ khiến Lý Minh Diễm do dự không phải là vì sự thay đổi ấy.
Là đôi mắt kia, và cánh tay vẫn còn treo băng.
Dù nhìn thế nào, cũng chẳng giống đứa trẻ mà Diệp Quốc Văn từng miêu tả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT