Diệp Mãn một mình đi dọc trên phố, thật sự rất khó để không bị người khác chú ý.
Một người như cậu, rõ ràng đã trưởng thành, vậy mà vẫn đứng ngơ ngác bên vạch sang đường, để mặc đèn tín hiệu chuyển từ xanh sang đỏ, rồi lại từ đỏ chuyển sang xanh. Cậu bước thử xuống lề gạch hình chữ L, rồi lại ngập ngừng rụt chân lại, mơ hồ nhìn trái ngó phải, dáng vẻ vô cùng hoang mang.
Cậu cắn môi, hơi cố chấp, không chịu quay đầu lại, nhưng cũng không dám bước tới. Biểu cảm trên mặt như sắp khóc đến nơi, khiến người ta cảm thấy, chỉ cần ai đó bước đến nhẹ nhàng kéo tay cậu, cậu liền sẽ bị dắt đi mất.
Rất nhiều người đi ngang đều vì cậu mà dừng chân, lưỡng lự, chần chừ, có người còn muốn bước tới bắt chuyện.
Từ Hoè Đình vừa rời khỏi công ty thì bắt gặp cảnh tượng ấy, liền bảo tài xế dừng xe ven đường.
Vệ sĩ ngồi phía sau lập tức nhận lệnh, xuống xe đi về phía người đứng bên lề đường, giả vờ là người qua đường tốt bụng hỏi xem cậu có cần giúp đỡ.
Từ Hoè Đình ngồi chán đến phát ngán trong xe, nhìn thiếu niên từ đề phòng đến chợt hiểu ra, cuối cùng còn quay sang vệ sĩ của hắn mà cười ngoan ngoãn ngọt ngào. Nhìn đến nụ cười kia, hắn không nhịn được bật ra một tiếng cười khe khẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play