Ngay sau đó, một nhóm người được dẫn tới—đều là những gương mặt trẻ trung, xinh đẹp, ăn vận chỉn chu. Nhưng Thẩm Đình Sơn đảo mắt nhìn qua một lượt, ánh nhìn dửng dưng, chẳng có ai lọt nổi vào tầm mắt hắn.
Không phải là do người này có đôi mắt quá nhạt nhòa, cũng không phải do người kia gương mặt chưa đủ cân đối; có vài người cũng xem như khá nổi bật, nhưng chỉ cần đứng đó, ánh mắt đã lộ ra đầy rẫy dục vọng và sự trông đợi—thứ khiến hắn thấy chán ghét ngay lập tức.
Trước đây, cũng có người ánh nhìn nồng nặc ham muốn, nhưng đó là loại dục vọng khiến hắn cảm thấy thú vị. Còn ở đây, ánh mắt nào cũng giống nhau—thứ dục vọng trần trụi đến mức khiến hắn chẳng muốn liếc thêm lần thứ hai.
Thẩm Đình Sơn vung tay, ngọn lửa hứng thú vừa mới bùng lên đã lập tức bị dập tắt, không lưu lại chút tàn tro.
Hắn rời khỏi hội sở, nhớ ra gần đó có một quán cà phê, liền rẽ qua định ngồi xuống nhấp một tách.
Đến nơi rồi mới phát hiện Phương Mẫn và Giải Nhung cũng đang ở đó.
Hắn bước lại gần, nhưng hai người đang mải mê trò chuyện, không để ý tới bất cứ ai xung quanh. Họ ngồi sát nhau, giọng nói rôm rả, ánh mắt rạng rỡ. Vì có tấm bình phong chắn giữa các bàn, nên cả cô lẫn cậu đều không hề hay biết Thẩm Đình Sơn đã ngồi xuống ngay bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT