Phương Mẫn tất nhiên là hào hứng đồng ý.
“Lúc đó chúng ta ba người—”
“Là bốn người chứ,” cô sửa lại, ánh mắt lấp lánh. “Sống cùng nhau, nghĩ thôi đã thấy vui rồi.”
Cô không tính người giúp việc vào số lượng cư dân trong nhà. Đối với cô mà nói, nếu có thể ngày ngày nhìn thấy Giải Nhung, được ở bên cậu từ sáng đến tối, thì cuộc sống đúng là... vui như mở hội. Một gương mặt đẹp như vậy, ai mà chẳng muốn ngắm mãi không chán?
“Giữa anh và cô ấy không có nhiều tình cảm,” Giải Nhung nói, giọng nhẹ nhàng như thể đang kể lại chuyện của người khác. “Anh đã nói rõ rồi. Sau khi sinh con, cô ấy sẽ để lại đứa bé cho anh. Đổi lại, anh sẽ đưa cho cô ấy một khoản tiền, để cô ấy đi tìm tình yêu đích thực của mình.”
Giọng điệu của cậu thản nhiên đến mức, nếu không biết trước, thật khó mà nhận ra đây chỉ là một lời nói dối.
“Chỉ nuôi mỗi đứa bé thôi thì không vấn đề gì cả. Được, để em cố gắng làm một bà mẹ nuôi tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT