Lâm Thịnh khẽ tặc lưỡi hai tiếng.
Cả nhóm cùng nhau bước lên lầu. Dương Kỳ và bạn bè hắn thường đến quán trà này, còn Giải Nhung chỉ là tình cờ đi ngang qua, muốn ra ngoài hít thở không khí một chút. Nhưng bây giờ vô tình gặp mặt, dù cậu không ưa gì họ, cũng không thể ngay lập tức quay đầu bỏ đi. Cậu không muốn gây ra mâu thuẫn, nhất là khi đang mang thai.
Dù sao cũng là nơi công cộng, Giải Nhung biết họ sẽ không dám làm gì thái quá. Cùng lắm là những lời mỉa mai chua chát khiến cậu khó chịu một chút thôi.
Nhưng hiện tại cậu đã khác xưa – cậu có chỗ dựa, có đứa con của mình, có gia đình mà cậu muốn bảo vệ. Vì thế, cậu sẽ không để những lời lẽ độc địa của người ngoài làm tổn thương đến lòng mình nữa.
Khi ngồi xuống sofa, Giải Nhung không uống trà – nước trà không tốt cho em bé. Cậu gọi một ly nước sôi để nguội, còn bảo nhân viên cho thêm ít đường phèn để uống dễ hơn, ngọt dịu.
“Không ngờ cậu lại thích mấy thứ đơn giản vậy.” – Lâm Thịnh cất tiếng, càng lúc càng cảm thấy hứng thú với cậu hơn.
Bên cạnh đó, Dương Kỳ và Tạ Hằng vẫn im lặng, ánh mắt có phần lạnh nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play