Thẩm Đình Sơn gọi cha mẹ nuôi của Dương Kỳ ra gặp mặt. Trước đây, khi còn chưa biết chuyện Giải Nhung mang thai, anh vốn khá có thiện cảm với đôi vợ chồng này. Dù gì đi nữa, họ cũng đã một tay gây dựng và mở rộng sản nghiệp nhà họ Dương thành quy mô lớn như hiện tại — điều đó cho thấy họ là những người có năng lực thực sự, khiến anh không khỏi nể trọng.
Nhưng sau khi tận mắt chứng kiến Giải Nhung một thân một mình dọn ra khỏi nhà, Thẩm Đình Sơn không thể nào giữ được sự kính trọng ấy nữa. Rõ ràng cậu là con ruột, là thiếu gia thật sự của Dương gia, vậy mà lại bị chính cha mẹ mình đối xử lạnh nhạt, đuổi khỏi nhà, thậm chí đến cả tên họ cũng không đổi — vẫn là “Giải Nhung”, chứ không phải “Dương Nhung”.
Tận mắt thấy như vậy, trong lòng Thẩm Đình Sơn với hai vị trưởng bối của nhà họ Dương đã không còn chút thiện cảm nào. Không kính nể, cũng chẳng buồn giả bộ khách khí. Một người đến cả con ruột của mình còn không biết yêu thương — cho dù có thành công trong sự nghiệp đến đâu đi nữa, trong mắt anh, họ vẫn là những kẻ thất bại, là những con người đầy khuyết điểm.
Vì thế khi đối mặt với họ, Thẩm Đình Sơn chẳng thèm vòng vo. Vợ chồng kia vừa ngồi xuống, còn chưa kịp nhấp một ngụm trà, anh đã thẳng thừng nói ra chuyện hủy bỏ hôn ước:
“Chuyện này, tôi đã nói với ba mẹ tôi rồi. Họ không phản đối, vì đây là quyết định của riêng tôi. Cho nên, hôm nay tôi đến đây để thông báo với hai người — đính hôn, xin được huỷ bỏ.”
“Nếu hai người không đồng ý, cũng đành chịu. Cứ coi như là tôi Thẩm Đình Sơn nuốt lời. Hai người muốn trách móc, hay xử lý tôi thế nào cũng được.”
“Nhưng đính hôn với Dương Kỳ... tôi không thể tiếp tục được nữa. Chúng tôi không thể bước thêm một bước nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play