Cách làm tốt nhất... có lẽ là sau khi quay về, lập tức ra sân bay. Cậu thậm chí chẳng cần thu dọn gì, tiền đều nằm trong điện thoại, chỉ cần ghé qua nhà lấy giấy tờ tùy thân là đủ.
Còn lại… chẳng có gì quan trọng nữa.
Cậu nên rời khỏi nơi này. Tới một nơi xa lạ, không ai biết cậu là ai. Có tiền rồi thì ở đâu cũng sẽ có người chủ động tìm đến. Họ sẽ chẳng biết cậu là một “thiếu gia giả tạo”, và cậu… cũng có thể thử sống như một người bình thường, làm một người tử tế.
Cậu không cần ở lại. Càng không cần vướng vào ai nữa.
Nhưng Giải Nhung cứ nghĩ tài xế không nghe thấy mình, ai ngờ người kia lại rất để ý. Khi xe tới một ngã tư, tài xế bất ngờ đổi hướng. Dù tốc độ rất ổn định, nhưng rõ ràng là đã quay đầu xe.
Giải Nhung giật mình. Cậu định mở miệng bảo tài xế đừng quay lại, cứ chở thẳng về nhà là được. Thế nhưng... ánh mắt lúc Thẩm Đình Sơn xuống xe, cái nhìn ấy—cái vẻ hụt hẫng và bất lực—vẫn còn vương trong tâm trí cậu.
Đó là ánh mắt của một người sắp mất đi điều gì đó quan trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT