Chương 8
Mặt tiền quán được trang trí hoàn chỉnh chưa bao lâu thì chuẩn bị khai trương. Ngày khai trương rơi vào thứ Bảy. Trịnh Thiên để một người tâm phúc tuy đã có tuổi đến giúp Trịnh Tự trông coi quán. Trịnh Tự là ông chủ đứng sau màn, đi lại quán xuyến khắp nơi.
À đúng rồi, họ mở một quán cà phê.
Trong quán có một phòng nghỉ rất rộng, bên trong đầy đồ dùng cá nhân của Trịnh Tự.
Bóng rổ do Tần Y tặng, máy chơi game Tần Y mua, cả đống đồ ăn vặt Tần Y đem đến mà cậu còn chưa ăn hết... Sách vở, mọi thứ Trịnh Tự nhìn thấy phần lớn đều là Tần Y tặng. Cậu im lặng.
Nhưng... đồ Tần Y tặng thực sự rất hợp ý cậu. Cậu chưa từng nói cho Tần Y biết rằng mình chơi bóng, càng chưa từng hé lộ rằng cậu thích chơi game.
So với nói là chưa từng hé lộ, chi bằng nói là đến chính cậu cũng gần như quên mất mình từng thích gì. Làm người khác quá lâu, đến nỗi quên mất bản thân mình là người như thế nào.
“Thuận Thuận.” Giọng một người phụ nữ kéo cậu ra khỏi cơn ngẩn ngơ.
Trịnh Tự lập tức chạy đến, đỡ tay Liễu Duy từ tay hộ lý: “Mẹ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT