Trong nhà không có đồ cho nam thay, tôi đã lục tung tủ quần áo lên, cuối cùng cũng tìm được một bộ đồ thể thao nam.
Khi tôi đưa cho Diệp Sầm, anh hơi nhướng mày hỏi:
- Trong nhà cậu còn có đồ cho nam à? Của bạn trai sao?
Tôi lắc đầu:
- Không phải.
Nhưng rồi lại khẽ gật một cái.
Sắc mặt anh không thay đổi mấy, nhưng tôi cảm thấy ánh mắt anh bỗng trở nên lạnh nhạt hơn một chút.
- Không ngờ đấy, cậu cũng chơi bạo thật. Có bạn trai rồi mà còn bao nuôi chim hoàng yến hả?
Tôi vội giải thích:
- Không phải đâu, cậu hiểu lầm rồi. Bộ đồ này tôi từng mua định tặng cho Mục Tử Kỳ, nhưng anh ta không thích…cậu dùng tạm nhé.
Mục Tử Kỳ là người yêu cũ của tôi, chúng tôi đã chia tay được hai năm rồi.
Lúc yêu nhau được nửa năm, anh ta vẫn luôn lạnh nhạt và hờ hững với tôi.
Cho đến khi tôi nhận được một đoạn video.
Trong video, Mục Tử Kỳ cùng đám thiếu gia tụ tập uống rượu trong hộp đêm cao cấp.
Có người hỏi anh ta:
- Tử Kỳ, cậu với đứa con gái của lão nhà giàu mới nổi đó thế nào rồi? Không lẽ yêu thật à?
Sau đó cả đám cười rộ lên.
Mục Tử Kỳ có gương mặt tuấn tú, lại phong trần, anh ta lắc lắc ly rượu trong tay rồi nở một nụ cười khinh khỉnh cùng ánh mắt lạnh lùng.
- Sao tôi có thể yêu loại nhà giàu mới nổi, vừa quê vừa ngu ngốc đó chứ. Hồi đó chẳng qua là thua cược trong game nên mới quen, nếu không thì ai mà thèm.
- Có điều, cô ta biết nghe lời không phiền phức mà …cũng xinh xắn. Giữ lại chơi chơi cũng thú vị phết. Tuần sau tôi ra nước ngoài rồi, chán sẽ chia tay thôi.
Đám người xung quanh rôm rả phụ họa, toàn là những lời giễu cợt về tôi.
Sau khi xem xong video cả người tôi run lên, và khi thấy một cô gái khác ngồi lên đùi anh ta, còn chủ động hôn mà anh ta không hề từ chối thì tim tôi như bị dao cứa.
Cảm giác bị lừa dối, bị đùa giỡn, sự chân thành bị giẫm nát không thương tiếc khiến tôi vừa giận vừa tủi thân, còn khóc đến đỏ cả mắt.
Tối hôm đó, tôi đã gọi điện để chia tay với anh ta.
Mục Tử Kỳ cười khẩy:
- Tôi ghét nhất cái trò lạt mềm buộc chặt của đám con gái các em. Giờ hối hận còn kịp đấy.
Anh ta tưởng rằng mình nắm được đằng chuôi, tưởng rằng tôi sẽ quay lại van xin mình nhưng thế anh ta nhận được là một đoạn ghi âm tôi gửi thẳng qua tin nhắn.
Tôi không dám gửi thẳng cả đoạn video vì sợ anh ta sẽ truy ra người quay.
Thế nhưng đoạn ghi âm này cũng đủ để khiến anh ta cứng họng rồi.
Nghe nói anh ta tức lắm, nhưng cuối cùng cũng chẳng tìm được kẻ “kẻ phản bội” hôm đó.
Sau đó, tôi đã chặn toàn bộ liên lạc và chấm dứt mọi dây dưa với anh ta.
……
Thực ra, Diệp Sầm cũng quen biết Mục Tử Kỳ, vì tôi từng tình cờ thấy họ tụ tập vài lần.
Diệp Sầm luôn là người ít nói nhất trong đám bọn họ, phần lớn thời gian chỉ lặng lẽ ngồi nghe.
Chắc chắn anh cũng biết tôi từng yêu Mục Tử Kỳ, và cũng biết tôi đã bị anh ta đùa bỡn như thế nào.
Bỗng dưng, tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng, khóe miệng bất giác trùng xuống.
Thực ra, tôi với Diệp Sầm chẳng thân thiết gì cả, tôi là con gái của một người giàu mới nổi và luôn bị đám tiểu thư thiếu gia trong giới thượng lưu xa lánh.
Một năm trước, tôi được mời tham gia sinh nhật của một người bạn, khi háo hức chuẩn bị quà rồi đến dự tiệc thì không ngờ đó lại là một trò đùa ác ý đang chờ sẵn.
Tôi bị đám thiếu gia, tiểu thư vây quanh chế nhạo là quê mùa, ngu xuẩn.
Bọn họ còn gọi tôi là “đồ nhà giàu mới nổi quê mùa”, thậm chí còn lừa để tôi ngã xuống bể bơi.
Trong lời ác ý dồn dật đó, Diệp Sầm là người duy nhất đã giúp tôi. Anh nhảy xuống bể bơi và kéo tôi lên, còn cởi áo khoác lên người cho tôi nữa.
Sau cùng anh dẫn tôi rời khỏi nơi đáng ghét đó, và còn an ủi:
- Cậu rất tốt, đừng vì sự ác ý của người khác mà buồn. Lần sau gặp lại bọn họ, hãy nhớ tên từng đứa rồi về mách cha mẹ. Đừng vì nhìn vẻ ngoài cao sang của họ, thật ra nhà nào cũng phải nhờ vả hợp tác với ba cậu đấy.
- Ba cậu là người rất giỏi nên cậu có quyền tùy hứng một chút.
Tôi ngạc nhiên khi nghe được những lời như thế từ một người vẫn luôn lạnh lùng, chững chạc như Diệp Sầm. ( truyện trên app t.y.t )
Những lời của anh nói ra lại ấm áp, gần gũi đến lạ. Nó khiến trái tim bị tổn thương vì chìm trong nước của tôi hôm đó, như được anh hong khô bằng nắng ấm.
Rất ấm áp…cũng rất xao xuyến.
Diệp Sầm luôn đối xử lịch sự, không coi thường tôi nhưng cũng chỉ dừng ở mức đó.
Chúng tôi gần như không có liên hệ gì sau đó.
Tôi thích anh nhưng chỉ dám giấu trong lòng, chẳng dám để lộ.
Dù có số của Diệp Sầm, nhưng do chúng tôi chỉ học cùng lớp đại học và từng bốc thăm làm bài tập nhóm chung.
Lịch sử trò chuyện giữa hai người chúng tôi chỉ vỏn vẹn mấy câu:
“Xin chào, tớ là Diệp Sầm”
“Xin Chào, mình là Hạ Nhan”
“Mình lập nhóm để tiện trao đổi làm bài, Hạ Nhan nhớ tham gia nhé”
“Được”
Và rồi chẳng có gì nữa.
……
Tôi bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ, thấy Diệp Sầm nghe xong chuyện về bộ đồ đó, lại nhìn sắc mắt tôi sa sút thì ánh mắt anh hơi tối lại.
Có lẽ anh tưởng tôi vẫn còn lưu luyến tình cũ.
Khi nhận lấy bộ quần áo, anh còn lạnh lùng nhắc:
- Tuy là quan hệ tiền bạc, nhưng tôi hy vọng cậu đừng một chân đạp hai thuyền.
- Đồng thời, tôi cũng sẽ một lòng một dạ.
Anh nửa đùa, nửa cảnh cáo:
- Tôi không làm tiểu tam đâu nhé.
Khiến mặt tôi đỏ bừng, chỉ biết rụt rè gật đầu.