Trong Phượng Thiên Thành, gió đầu xuân lặng lẽ thổi qua hành lang uốn khúc, mang theo chút se lạnh nhè nhẹ đọng trên bức rèm tơ màu huyết dụ. Bạch Linh Kiều đang ngồi trong điện Vĩnh Chính, bàn tay cầm cây bút lông sói lướt qua trang tấu chương, gương mặt trầm tĩnh đến mức gần như lạnh lẽo.
Trước mặt nàng, Nguyễn Quang Hiếu — vị quan văn trẻ tuổi, người từng đỗ đầu bảng trong khoa thi mùa đông năm ngoái, cũng là người nàng tin tưởng bậc nhất — đang trình bản sao tấu từ phủ Trấn Tây.
“Bản thảo này…” Linh Kiều nhíu mày, chỉ vào phần ghi chép về lương thực. “Ba tỉnh phía Tây thiếu lương hơn hai mươi ngàn thạch mà tấu chương báo về vẫn ghi đủ, chuyện gì đang xảy ra?”
Nguyễn Quang Hiếu chắp tay, giọng nói vẫn ôn hòa như mọi khi, nhưng đáy mắt ẩn giấu sát ý: “Thần cho rằng có kẻ cấu kết làm giả sổ sách. Mạng người dân biên viễn không ai ngó ngàng, chỉ cần quan trên quan dưới được yên ổn là xong.”
“Người đứng tên duyệt bản tấu này là ai?”
“Thái tử — Bạch Lâm Thượng.”
Không khí trong điện chợt lạnh đi vài phần. Linh Kiều đặt bút xuống, đứng dậy, bước đến cửa sổ nhìn ra hồ sen đang khô cạn.
“Ngươi nghĩ hắn có cố ý không?”
“Có thể không phải hắn trực tiếp chỉ đạo, nhưng hắn tuyệt đối biết mà làm ngơ. Danh tiếng trị quốc của hắn không thể bị vấy bẩn bởi vài bản tấu nát vụn — nên hắn chọn cách làm như không thấy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT