Xem ra, những người này đúng là hậu nhân của những thợ rèn mà Gilgamesh đã lưu lại trong Vương Chi Bảo Khố năm đó.
Nói cách khác, vương quốc Uruk năm đó vẫn còn sót lại một mạch, chưa hoàn toàn tiêu vong?
Ngay khi Lâm Thất Dạ còn đang suy tư, mọi người đẩy xe gỗ đến một sân rộng lớn. Một lão nhân mặc áo choàng xám, cầm một cây quải trượng, đã đứng đợi trước mặt mọi người.
"Thành chủ!!"
Đại hán cầm đầu kích động vẫy tay.
"Các ngươi cuối cùng đã về..." Thành chủ nhìn đám người và những thùng rượu chất đầy trên xe, khuôn mặt đầy nếp nhăn lộ ra nụ cười, "Xem ra hôm nay thu hoạch rất tốt."
"Trọn vẹn 60 cân đấy thành chủ! Đủ cho cả thành uống trong vài ngày!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT