Không biết qua bao lâu, Tào Sa mới khàn giọng mở lời:
"Ta biết... Nhưng đội trưởng, ta không thể trơ mắt nhìn bọn họ bị chết đói... Bọn họ cũng là người, bọn họ cũng không làm gì sai! Bọn họ chỉ là giống như chúng ta, muốn được an tĩnh tận hưởng kỳ nghỉ ở bờ biển... Những đứa trẻ kia, bọn chúng rõ ràng chẳng hiểu cái gì cả!
Phượng Hoàng huyết có thể cứu những đứa trẻ này một mạng, cái mạng này của ta không đáng kể, vậy thì phải làm thế nào?"
Hạ Tư Manh cau mày, "Cho dù ngươi muốn làm như vậy, tại sao không nói cho ta biết? Trong mắt ngươi, đội trưởng như ta đây là cái gì?"
Tào Sa bất đắc dĩ cười, "Đội trưởng, ta còn không hiểu rõ ngươi sao... Nếu ta để ngươi biết, việc lấy máu này còn đến lượt ta sao? Dù nói thế nào, Tào Sa ta cũng là người đàn ông duy nhất của tiểu đội Phượng Hoàng , thời điểm này, ta đương nhiên phải đứng ra... Tựa như Khổng Thương tiền bối lúc đó vậy."
Nghe được hai chữ Khổng Thương, con ngươi Hạ Tư Manh hơi co lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT