"Ta không rút, ta không rút." Trần Hàm liên tục khoát tay.
Lộ Vũ vừa đi xuống bên cạnh Trần Hàm và Chu Bình, ba đứa trẻ liền tiến tới bên cạnh hỏa lò, nhẹ nhàng kéo một góc áo của hắn.
"Thế nào?" Lộ Vũ nhìn về phía đứa trẻ tên là Vương Giai Kỳ.
"Ta... Ta có chút sợ hãi." Vương Giai Kỳ nhìn xung quanh tĩnh mịch, khuôn mặt nhỏ hơi trắng bệch.
Toàn bộ bãi đậu xe dưới đất, ngoại trừ ba người bọn hắn là trẻ con, cũng chỉ có ba người lớn còn tỉnh, một người trong số đó luôn xụ mặt, một người thì máu me khắp người, nhắm mắt bất động, cho nên bọn nhỏ theo bản năng bắt đầu tiếp cận Lộ Vũ, người trẻ tuổi hơn nữa thoạt nhìn tương đối hiền hoà.
"Ngươi là con trai, sao lá gan nhỏ như vậy hả?" Lý Nhược Điệp chống nạnh nói.
Vương Giai Kỳ rụt cổ, "Thế nhưng những người khác đều ngủ thiếp đi rồi, trời bên ngoài lại kỳ quái như thế, trên đường cũng âm u... Cảm giác chẳng mấy chốc sẽ có quái vật gì đó nhảy ra."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT