Một chiếc xe sang trị giá hàng triệu tệ dừng lại trước cổng một khu nhà cũ kỹ tồi tàn.

Khu nhà này nhìn đã có lịch sử hơn năm mươi năm, tường xám trắng, khắp nơi có thể thấy vết nứt và mảng tường bong tróc.

Khu nhà như vậy hoàn toàn lạc lõng với chiếc xe sang vừa lái vào.

Từ trên xe bước xuống một chàng trai trẻ, trông khoảng mười sáu mười bảy tuổi, cao hơn mét tám, vẻ ngoài tươi tắn cuốn hút, khuôn mặt tuấn tú chưa hoàn toàn nở rộ, vẫn còn nét non nớt, nhưng ngũ quan anh tuấn đã đủ thu hút người khác.

Chàng trai ăn mặc bảnh bao, từ đầu đến chân đều toát lên vẻ quý phái.

Cậu ta tên là Sở Hàm, đại thiếu gia nổi tiếng của quyền quý Sở gia ở thành phố này.

Tài xế và vệ sĩ đi theo Sở Hàm vào khu nhà dân.

Tòa nhà không có thang máy, cầu thang chật hẹp tối tăm, dù là ban ngày cũng khó nhìn rõ bậc thang.

Trong không khí còn lẫn mùi mốc và bụi bặm.

Trên bức tường xám trắng trong hành lang in đủ loại chữ quảng cáo màu đỏ, màu xanh.

Mở khóa, sửa ống nước, làm giấy tờ giả.

Đây là những thứ mà Sở Hàm chưa từng thấy trong môi trường sống trước đây của mình.

"Tầng mấy?" Sở Hàm hỏi.

"Tầng sáu."

Khu nhà này cao nhất chỉ có sáu tầng, vì không có thang máy nên giá nhà ở tầng sáu là rẻ nhất, tiền thuê cũng rẻ nhất.

Người mà hôm nay bọn họ muốn tìm ở ngay tầng sáu.

Đến ở trong một khu nhà cũ nát như vậy còn phải chọn tầng sáu, có thể thấy cuộc sống của người mà bọn họ muốn tìm hôm nay túng thiếu đến mức nào.

Sở Hàm khẽ nhíu mày, không nói gì, tiếp tục đi lên.

Đến tầng sáu, nhìn thấy một cánh cửa sắt han gỉ, bề mặt bong tróc nhiều chỗ, xác nhận lại số nhà. Cậu gõ cửa.

Một lát sau cửa mở. Người mở cửa là một cô gái trẻ,

Khuôn mặt trắng lạnh, đôi mắt đen trắng rõ ràng, chiếc cổ thon dài, chiếc áo thun cotton trên người cô trông như đã giặt rất nhiều lần, màu đã bạc đi.

Chiếc áo thun rộng thùng thình vì cổ áo rộng nên lộ ra xương quai xanh.

Phía dưới mặc quần short ở nhà, đôi chân dài trắng trẻo lộ ra.

Trên chân đi đôi dép nhựa hoạt hình.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy cô gái, trên mặt Sở Hàm lộ ra một tia kinh ngạc.

Thật sự quá giống.

"Chị gái" này trông rất giống người bà đã qua đời của bọn họ, cậu đã từng thấy ảnh đen trắng thời trẻ của bà, gần như giống hệt người phụ nữ trước mắt.

Chỉ là so với người bà hiền hậu tươi cười trong bức ảnh cũ kia, "chị gái" trước mắt vẻ mặt lạnh lùng và kiêu ngạo.

Nhìn thấy gương mặt của cô gái, Sở Hàm hoàn toàn không nghi ngờ mối quan hệ huyết thống giữa cô và nhà họ.

Thực ra, cậu cũng chỉ mới hai ngày trước mới biết mình có một người chị gái cùng cha cùng mẹ.

Lúc đầu cậu còn tưởng ông nội đùa, nếu cậu thật sự có một người chị như vậy, tại sao nhiều năm như vậy, chưa từng có ai trong nhà nhắc đến.

Mãi đến khi ông nội sai người mang tư liệu của chị gái đến, bảo cậu đến đón người về nhà, cậu mới thực sự tin rằng mình còn có một người chị gái từ nhỏ đã sống bên ngoài.

"Cậu tìm ai?" Sở Từ ánh mắt lạnh nhạt nhìn chàng trai gõ cửa, giọng điệu và biểu cảm đều xa cách thờ ơ.

Cô gái trông như vừa mới tỉnh ngủ.

Đã gần mười một giờ trưa, Sở Hàm, người được giáo dục tốt, chưa bao giờ ngủ dậy muộn như vậy.

"Tôi tìm cô." Sở Hàm vừa nói vừa dời mắt khỏi Sở Từ nhìn vào tình hình trong phòng.

Căn phòng tuy đơn sơ nhưng rất sạch sẽ, trong phòng cũng không có cái mùi kỳ lạ như ở hành lang.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play