٩(๑❛ᴗ❛๑)۶Hố mới của tui nha cả nhà, mong mọi người ủng hộ ٩(๑❛ᴗ❛๑)۶
Giới thiệu:
Sở Từ bị Sở gia bỏ rơi mười tám năm, có một ngày ông cụ bệnh nặng không biết nghĩ gì lại sai người đưa Sở Từ về nhà.
Nhìn Sở Từ quần áo rách rưới tả tơi, trên người cộng lại không quá một trăm tệ, cả nhà Sở gia đều tỏ vẻ ghét bỏ.
Đến người làm trong nhà ăn mặc còn tử tế hơn Sở Từ.
Nhà bọn họ sao lại có một đứa con gái nghèo túng như vậy?
Còn muốn chia gia sản Sở gia? Không có cửa đâu!
Nhưng không lâu sau, bọn họ phát hiện đứa con gái lớn lên ở cô nhi viện này của bọn họ có vẻ không bình thường.
Thi cử tùy tiện cũng đứng nhất; trong két sắt toàn là phỉ thúy thượng hạng trị giá mấy chục, mấy trăm vạn; các loại đồ xa xỉ phẩm hàng đầu bị cô tùy ý vứt lung tung; còn có đủ loại giáo sư, đại lão gọi cô là lão đại...
Sở lão gia: Con chỉ cần có chí tiến thủ, toàn bộ di sản đều cho con.
Sở Từ: Con chỉ muốn làm một con "cá muối" ăn không ngồi rồi.
Một đại lão nào đó: Tôi có nhiều tiền, đến nhà tôi đi, tôi nuôi cô, bao no.
Sở Từ: Có điều kiện gì không?
Một đại lão nào đó: Cho tôi nếm thử mùi vị "cá muối".
Sở Từ: Cá muối rất mặn, không ngon.
Một đại lão nào đó: "Cá muối" có mặn hay không, không thử sao biết được?