Vừa mở cửa, mưa bụi liền theo gió lùa vào trong. Vạn Minh Tễ đội nón cói, hôm nay lên núi không ngờ lại gặp trận mưa lớn như vậy, thấy gần đó có một căn nhà nên đứng dưới mái hiên trú mưa.
Nghe thấy giọng quen thuộc, Vạn Minh Tễ hơi ngạc nhiên. Hắn từng nghe người dân trong thôn nói nơi này là thôn trang của nhà huyện thừa Tạ gia, nhưng không biết Tạ Kiều Ngọc cũng tới đây.
“Đa tạ.” Vạn Minh Tễ cõng một chiếc sọt, đi vào bên trong. Hắn tháo nón cói xuống, tóc vẫn còn ướt đẫm mưa, những giọt nước từ mái tóc nhỏ xuống nền đất. Gương mặt hắn như được vẽ nên, đôi mắt sâu thẳm lạnh lẽo như giếng nước, cả người mang theo hơi ẩm lành lạnh.
Khi Tạ Kiều Ngọc nghe thấy giọng nói thì đã có chút nghi ngờ, vừa nhìn thấy hắn gỡ nón cói xuống, tim cậu liền thót lên hoảng hốt.
Không thể trùng hợp đến vậy chứ?
Nhìn những giọt nước mưa lăn từ tóc hắn rơi xuống nền, không hiểu vì sao tai Tạ Kiều Ngọc bỗng đỏ lên.
Nam nhân kia thật sự rất anh tuấn, nước mưa trên người hắn… khiến người ta thẹn thùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT