Vạn Minh Tễ mang theo trứng vịt hoang cùng dê con xuống núi, vừa đi vừa suy nghĩ về sách vở. Về đến nhà, hắn đặt dê con ở sân, trong lòng nghĩ đến lúc tìm hai con chó tới nuôi, để giữ cửa.
Sữa dê có mùi tanh khá nặng, trước đó Vạn Minh Tễ đã muốn khử đi mùi ấy. Hắn thật cẩn thận ngồi xổm xuống vắt sữa dê, dê con tức giận, phóng mấy đạp dấu chân lên quần áo hắn.
Trong nhà vẫn còn ít đậu xanh, đậu xanh nấu chung với sữa dê có thể khử bớt mùi tanh, sau khi lọc bằng đậu xanh thì mùi tanh giảm hẳn.
Vạn Tu Nguyệt và Vạn Tu Bạch đi tuần vòng ngoài trở về, ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng, liền nhìn thấy dê con ngồi xổm ở sân, đều ghé lại vuốt ve bộ lông nó.
“Đại ca, ca đang nấu sữa dê à?” Vạn Tu Nguyệt hỏi.
“Nấu rồi. Nếu các đệ muốn uống thì tự lấy nhé, ta ra ngoài có chút việc.” Vạn Minh Tễ đậy kín nắp bình sữa dê, đặt vào sọt, mang theo trứng vịt hoang và bình sữa rồi đi ra ngoài.
“Aiza…” Vạn Tu Nguyệt còn định nói gì thêm, nhưng Vạn Minh Tễ đã đi xa. Y lẩm bẩm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT